QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 1270

sâu. May là nàng buông ra, nếu không trên vai hắn sẽ thêm một loạt dấu
răng rướm máu.

Cảm giác đau dớn xen lẫn sung sướng nhanh chóng chạy đến, là lần đầu

Mộ Dung Thất Thất nếm thử. Cảm giác ấy khó mà diễn tả được, giống như
mùa hè đứng ở bờ biển, bỗng dưng cuồng phong gào thét, mưa dông ập tới,
rồi tự nhiên lại trời quang mây tạnh, ánh nắng đẹp đẽ chiếu sáng…

Nàng chỉ có thể dùng tiếng nói nhỏ, khàn của mình, gọi tên hắn. Đem đôi

bàn tay nhỏ bé tinh xảo mĩ lệ bám vào đầu vai hắn, vô luận là thương yêu
hay vui sướng, đều nắm chặt đầu vai hắn, phảng phất như dùng hết một
thân khí lực để lưu lại trên đầu vai hắn dấu vết của nàng.

Mái tóc dài đen dày của Phượng Thương, giống như một cái chăn màu

đen, mang thân thể bọn họ che chắn, không cho ánh nến rình coi dù chỉ
chút ít. Dưới tóc đen, hắn rắn chắc không ngừng lui tới, mà nàng giống như
dây leo gắt gao quấn lấy hắn.

Nếu như nói hắn là một gốc cây thì nàng chính là dây leo quấn quanh

hắn. Hai chân nàng trắng nõn, thon dài, quấn quanh vòng quanh eo gầy mà
rắn chắc của hắn, theo nhịp điệu của hắn, khiến tấm màn đỏ kia chập chờn
như một đại dương.

Đôi mắt đẹp của Phượng Thương khóa chặt lại ở khuôn mặt sắp bị thiêu

đốt của Mộ Dung Thất Thất, trong mắt nàng giờ phút này chỉ có hình ảnh
của hắn. Hắn thấy rất rõ khuôn mặt mình trong tròng mắt đen láy của nàng,
ngay cả khi trong mắt hắn thiêu đốt lửa, hắn vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.

“Khanh khanh, ta yêu nàng”

Phượng Thương cúi người, cắn lên môi nàng, tùy ý bắt hương thơm của

nàng. Đồng thời, tay phải nắm chặt đôi tay mềm mại của Mộ Dung Thất
Thất đưa lên đỉnh đầu, tay trái thì đem nàng như một tuyệt thế danh cầm,
nhẹ nhàng khuấy động dây đàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.