“Sẽ.” Phượng Thương nắm tay Mộ Dung Thất Thất để tại bên môi, hôn
xuống, “Nàng dụng tâm như vậy, tác hợp bọn họ, A Khang nếu không quý
trọng, chẳng phải là cô phụ nàng dụng tâm lương khổ!”
” Chuyện của A Khang cùng Tô Mi nếu có thể thuận lợi giải quyết, vậy
là ta sẽ không còn lo lắng gì chuyện này nữa.”
Mộ Dung Thất Thất phủ tay trên bụng mình, mà bàn tay to của Phượng
Thương lúc này bao phủ bàn tay nàng, cùng một chỗ đặt trên cái bụng bằng
phẳng của nàng.”Nàng bây giờ đang có thai, sắp làm mẹ rồi, bình thường
cần phải chú ý thân thể mình. Hai ngày nữa, Minh Nguyệt Thịnh sẽ quay về
Nam Phượng quốc, chờ sinh con ra, chúng ta đưa hắn đưa đến Nam
Phượng đi.”
“Ngạo Thiên, ta có phải là quá ích kỷ không?” Mộ Dung Thất Thất nói
rất nhỏ, giữa đêm khuya yên tĩnh, lại cực kỳ rõ ràng.
“Nếu như sinh con ra, nó có thân thể không tốt, cuối cùng bị cổ độc tra
tấn, ốm đau cả đời, đây chẳng phải là sai lầm của người làm mẹ sao? Con
của ta, ta tự nhiên hi vọng nó khỏe mạnh, hiện tại biết rõ trong cơ thể nó có
tử cổ, ta chỉ vì thiên tính làm mẹ của mình, tùy hứng sinh ra nó, có phải là
ta đã làm sai hay không?”
Trong thanh âm Mộ Dung Thất Thất tràn đầy ý tự trách, làm cho Phượng
Thương đau xót trong lòng, “Khanh Khanh, nói ích kỷ, người thực sự ích
kỷ là ta mới đúng! Trúng tử cổ vài chục năm, ta cũng không biết đặc tính
mẫu tử cổ, vẫn cùng ngươi… Hiện tại làm liên lụy con của chúng ta, đều là
ta không tốt!”
Thấy Phượng Thương đem trách nhiệm ôm đến trên người mình, Mộ
Dung Thất Thất đột nhiên bật cười, cười đến trào nước mắt, cười hết, Mộ
Dung Thất Thất ôn nhu nhìn Phượng Thương.