QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 1987

Mộ Dung Thất Thất cắn chặt hàm răng, không để cho mình kêu lên tiếng ,
thấy nữ nhi như vậy, Hoàn Nhan Minh Nguyệt tránh sang một bên, gạt lệ.

“Hô hô, đút ta ăn chút đồ!” Một trận đau đớn đi qua, Mộ Dung Thất Thất

để cho Tô Mi lấy trứng gà đã nấu chín ra, đút nàng ăn hai phần. Mộ Dung
Thất Thất biết, đây chỉ là bắt đầu, thời gian chân chính phải hao tổn khí lực,
còn ở phía sau.

Thời gian từng giây từng phút đi qua, ngoài phòng, trái tim mọi người

thót lên tới cổ họng, Phượng Thương bày ra khuôn mặt nghiêm túc từ trước
tới nay chưa hề có, từ lúc Mộ Dung Thất Thất vào phòng đến bây giờ, hắn
vẫn ngậm chặt miệng, một câu cũng không nói, bộ dáng kia, muốn nhiều
dọa người có nhiều dọa người, phảng phất người sanh con không phải là
Mộ Dung Thất Thất, mà là hắn.

“Ta thấy các ngươi không cần thiết căng thẳng như vậy, biểu tẩu ở bên

trong chịu đựng cơn đau, nếu chúng ta khẩn trương, chẳng phải sẽ gây áp
lực lên biểu tẩu?”

Hoàn Nhan Khang nói mặc dù có chút gượng ép, nhưng là chỉ cần là có

lợi với Mộ Dung Thất Thất , Phượng Thương đều thử thực hiện.Nghe hắn
nói như vậy, Phượng Thương thoáng nhẹ nhàng thở ra, không hề đứng đó
nữa, mà ngồi trên ghế, chẳng qua là hàn khí trên người nhất thời nửa khắc
vẫn không cách nào tiêu giảm.

“Cái kia, Minh Nguyệt Thịnh, gần sang năm mới, ngươi chạy tới Bắc

Chu quốc làm cái gì? Mặc kệ quốc gia của ngươi sao?”

Hoàn Nhan Khang muốn cho không khí bớt căng thẳng hơn, cho nên tìm

đề tài. Chẳng qua trạng thái của Minh Nguyệt Thịnh so với Phượng
Thương thì cũng không khá hơn bao nhiêu, hắn chau mày, nhìn chằm chằm
vào Thính Tùng Lâu, ánh mắt kia dường như muốn chọc một lỗ thủng trên
cửa sổ đằng ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.