" Bây giờ chúng ta nên làm cái gì? Vạn nhất Cổ Đức lục soát núi, chúng
ta trốn đến nơi đâu? Nơi này dù sao cũng là địa bàn của bọn họ!" Tháp Cát
Cổ Lệ không để ýgì hết, xem ra thái độ của nàng giống như một ngốc tử có
một số việc ngươi cho dù giải thích một vạn lần, hắn cũng hiểu không được
đây chính là cái gọi là sự khác nhau.
Tháp Cát Cổ Lệ nói lên vấn đề, chính là điều Long Trạch Cảnh Thiên
suy nghĩ . Bắt cóc Cổ Quân Uyển, Cổ Đức nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ.
Không có ai có thể so sánh với việc quen thuộc Bách Điểu Sơn hơn người
củaTường tộc rồi, vạn nhất bọn họ phong toả núi tới lục soát , ba người bọn
họ nhất định là không sánh bằng người đã sinh ra và lớn lên ở Tường tộc .
Nói không chừng chỉ hai ngày đã bị tìm được rồi!
"Nếu không hoặc là không làm, hoặc là giết nàng! Nếu không mang theo
nàng, tránh né sẽ có bất tiện."
Lúc Tháp Cát Cổ Lệ nói lời này, vừa lúc Cổ Quân Uyển tỉnh lại, nàng
mở mắt ra thấy hoàn cảnh trước mắt, vẻ mặt có chút hoang mang. Chỉ khi
thời điểm thấy bộ mặt khác của Tháp Cát Cổ Lệ, Cổ Quân Uyển mới hiểu
được, mình bây giờ là bị bắt cóc.
"Các ngươi là ai?" Cổ Quân Uyển cũng không ra vẻ bối rối , mặc dù
đang nghe thấy Tháp Cát Cổ Lệ nói muốn giết của nàng , nàng cũng không
có chút vẻ nào bối rối . Đối phương ba người, rõ ràng kẻ địch nhiều taít, lúc
này tĩnh táo cùng lý trí, mới là biện pháp ứng đối tốt nhất.
"Chúng ta? Ha hả, ngươi không cần thiết biết chúng ta là người nào, bởi
vì không bao lâu nữa, ngươi sẽ biến thành một người chết." Tháp Cát Cổ
Lệ cười đi tới trước mặt Cổ Quân Uyển, chủy thủ trong tay tạo ra dấu vết ở
trên gương mặt Cổ Quân Uyển.