tả. Cao thủ như thế, nhưng hàm súc nội liễm như vậy, trong lớp người trẻ
tuổi thật là hiếm thấy.
Phượng Thất Thất đi theo Tô Mi, theo Phượng Thương lưu lại tin tức,
cuối cùng đi tới dưới chân BáchĐiểu Sơn ngàn năm hàn đàm. Đã đến lúc,
Phượng Thương chính diện giao chiến với Long Trạch Cảnh Thiên, Tháp
Cát Cổ Lệ đứng ở bên trái Long Trạch Cảnh Thiên, Độ Nhất đứng ở bên
phải Long Trạch Cảnh Thiên, mà Phượng Kiêu, đang bị Long Trạch Cảnh
Thiên ôm vào trong ngực.
"Quả nhiên là ngươi!" Lần nữa nhìn thấy Long Trạch Cảnh Thiên,
Phượng Thất Thất cảm thấy hắn thay đổi rất nhiều.
Trước kia Long Trạch Cảnh Thiên mặc dù không làm được bằng hữu,
nhưng sẽ không trở thành địch nhân. Nhưng bây giờ Long Trạch Cảnh
Thiên, đứng như vậy, vô luận khí thế hay là thái độ, hoàn toàn không giống
với trước kia, đặc biệt là nhìn đến Phượng Kiêu trong ngực Long Trạch
Cảnh Thiên, Phượng Thất Thất chỉ kém không có hô lên tiếng .
Không đầy một lát, Cổ Đức và tứ đại trưởng lão cũng chạy tới, ngay cả
Minh Nguyệt Thịnh, Hoàn Nhan Khang, cũng nghe được tin tức chạy tới
nơi này. Mọi người đem bọn người Long Trạch Cảnh Thiên vây quanh,
không ai dám động, bởi vì tay Long Trạch Cảnh Thiên đang đặt ở trên đầu
Phượng Kiêu .
"Ngươi đã đến rồi ——"
Long Trạch Cảnh Thiên thanh âm có chút khàn khàn, hắn không có nghĩ
đến, Đằng Nguyên trưởng lão ở thời khắc mấu chốt phản bội bọn họ, càng
không nghĩ đến Phượng Thương lại nhanh như vậy theo tới. Chung quanh
nhiều cao thủ như thế, hiện tại muốn thoát thân, sẽ rất khó khăn.
Đối với lời nói của Long Trạch Cảnh Thiên..., Phượng Thất Thất không
trả lời. Lúc này đôi mắt khẩn thiết của nàng nhìn Phượng Kiêu trong ngực