QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 2333

"Phúc Nhĩ, ta đã mất đi nàng." Tiên Hoàng nhìn đám người đi lại trong

thành Tây Lương, nói với ta. Trong lời nói, có vô cùng hối hận, khiến cho
ta trong lòng thương tiếc vị Quân Vương này.

Tiên Hoàng là người trong cuộc sợ rằng không biết, tình yêu của người

đối với nàng yêu, ở thật lâu trước kia liền từ sủng nịch của trưởng bối đối
với vãn bối, chuyển thành sủng ái của nam nhân đối với nữ nhân.Đều nói
kẻ trong cuộc thì mê, ta mặc dù đứng xem, lại không thể nói.

"Thúc thúc, đây là một tỷ tỷ để cho ta đưa cho ngài."

Trong lúc Tiên Hoàng lâm vào cô đơn một lần nữa, một tiểu oa nhi chải

có kiểu đầu hình ấm trà chạy tớiđây, kín đáo đưa cho Tiên Hoàng một tờ
giấy, vừa cười vừa chạy đi.

Chẳng biết tại sao, thời điểm nhìn đến cảnh tượng này, trong lòng ta đột

nhiên có cảm giác có hi vọng. Không đợi ta kịp phản ứng, Tiên Hoàng đã
không để ýhình tượng nhanh chân bỏ chạy.

Thứ cho ta tuổi già, thật sự không so được với Tiên Hoàng, chỉ có thể

mướn xe ngựa đuổi tới, chờ đuổi theo Tiên Hoàng, chúng ta đã đến bên hồ,
một chiếc thuyền nhỏ dừng ở bên bờ, tựa hồ đang đợi chúng ta.

Khi chúng ta ngồi thuyền tới đến trong hồ, trên thuyền lớn một trận tiếng

đàn truyền đến. Khi đó, ta rõràng thấy tay Tiên Hoàng run rẩy, là nàng, chỉ
có nàng mới có thể đàn ra giai điệu tuyệt vời đến như vậy.

Làm một nô tài đúng quy cách, ta không cùng Tiên Hoàng đi tới, mà là

đem nơi này để lại cho bọn họ.

Mặc dù vậy, ta vẫn nghe được thanh âm của Phượng Hoàng Tiểu chủ, ta

thề, ta chỉ nghe được một câu nói, câu nói kia nói như thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.