QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 2350

lúc trại Triêu Thiên mới thành lập, ta liền biết sẽ cóngày này, Hỉ Muội cô
cô cũng biết. Nói một cách khác, năm năm này , chúng ta vẫn đều chờ ngày
này, chờ Phượng Kiêu tới đây.

Ta ôm bả vai Phượng Kiêu, nhìn trại Triêu Thiên mình sinh sống những

năm vừa qua càng ngày càng xa, tâm tình của ta cũng càng ngày càng trầm
trọng .

Hỉ Muội cô cô đã chết, thân nhân duy nhất của ta không còn, tương lai

của ta một mảnh mờ mịt, ta không biết nên ở lại bên cạnh Phượng kiêu như
thế nào, như thế nào còn sống đi xuống.

Hỉ Muội cô cô nói, Vinh Hoa, bất kể chuyện gì phát sinh, ngươi đều phải

chịu đựng, dù cho tham sống sợ chết, cũng phải sống sót. Bởi vì trong thân
thể của ngươi chảy xuôi huyết mạch cao quý, ngươi sẽ không hèn mọn vĩnh
viễn, ngươi chẳng những phải sống, còn phải sống cho đàng hoàng . . . . . .

Nghĩ tới Hỉ Muội cô cô cùng trại Triêu Thiên, ta mơ màng ngủ thiếp đi,

tỉnh lại lần nữa, đã nằm ở trên giường sạch sẽ. Phòng này, so với phòng nhỏ
của ta tại trại Triêu Thiên tốt hơn, sạch sẽ hơn, xinh đẹp hơn rất nhiều. Bên
giường buông thõng tấm rèm trong suốt, phía trên có thêu Hồ Điệp (con
bướm) đang tung tăng bay múa, trên cánh Hồ Điệp, đều được đính thêm
những viên đá quý nhỏ xinh đẹp.

Đồ của Tuyệt sắc phường quả nhiên tinh sảo, ta không nhịn được đưa

thay sờ sờ Hồ Điệp trên tấm rèm.

"Vinh Hoa tiểu thư, ngài tỉnh?"

Nghe thấy trên giường có động tĩnh, một cô nương xinh đẹp xuất hiện ở

trước mặt của ta. Nàng so với ta lớn hơn một chút, đại khái mười ba tuổi,
nhìn quen mặt, vô cùng thân thiết.

"Nô tỳ Đông Nhị, là thái tử điện hạ phái nô tỳ tới hầu hạ ngài ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.