của bổn vương, vậy mượn cơ hội hôm nay đi, đem mọi chuyện làm cho rõ
ràng!”
Có lời nói của Phượng Thương, Long Trạch Vũ Nhi như được chắp thêm
động lực. Suy cho cùng, nam nhân nào mà không để ý đến chuyện này
chứ? Trước khi kết hôn đã thất tiết, đây là một chuyện thực quá mức tai
tiếng a! Không ai ngu ngốc lại đi làm kẻ thứ hai*! Long Trạch Vũ Nhi bắt
đầu bội phục sự thông minh của mình.(*câu gốc là “Không ai ngu ngốc mà
xài hàng đã qua tay kẻ khác”….)
“Phỉ Thúy đã chết, mang theo bằng chứng đi, chuyện này coi như xong.
Nhưng mà việc Mộ Dung Thất Thất có phải là một người đàn bà dâm đãng
hay không, chỉ cần kiểm tra thủ cung sa của nàng thì biết.”
Tra thủ cung sa? Biện pháp không tồi! Mộ Dung Thất Thất lạnh lùng
cười, đứng một bên xem Long Trạch Vũ Nhi độc diễn lâu như vậy, có lẽ
đương sự như nàng cũng nên ra mặt rồi.
“Mộ Dung Thất Thất, ngươi cười cái gì?” Nhìn thấy nụ cười trên mặt Mộ
Dung Thất Thất, Long Trạch Vũ Nhi thoáng sững sờ, sau đó lại trào phúng
nói:”Bây giờ mà vẫn còn mặt mũi để cười à? Đợi lát nữa ngươi có muốn
khóc cũng khóc không được!”
Thấy Long Trạch Vũ Nhi như vậy, Phượng Thương nắm lấy bàn tay có
chút lạnh lẽo của Mộ Dung Thất Thất, thanh âm băng lãnh:”Long Trạch Vũ
Nhi, ngươi đừng có mà khinh người quá đáng!”
Đứng bên người Phượng Thương, Mộ Dung Thất Thất có thể cảm nhận
rõ ràng hàn ý toát ra từ người nam nhân này. Nếu không phải vừa rồi hắn
còn dịu dàng nói chuyện với nàng, Mộ Dung Thất Thất còn tưởng rằng bên
cạnh đã đổi người.
“Ta tin nàng.” Phượng Thương khẽ nắm đôi tay nhỏ bé mềm mại của Mộ
Dung Thất Thất: “Mặc kệ nàng như thế nào, nàng luôn là Vương phi mà