bổn vương nhận định!”
Hàm ý trong lời nói của Phượng Thương hoàn toàn rõ ràng, mặc kệ Mộ
Dung Thất Thất lựa chọn thế nào, hắn vẫn sẽ bảo vệ nàng, hơn nữa, hắn
cũng không cần Mộ Dung Thất Thất dùng phương thức ấy để chứng minh
sự trong sạch của mình, bởi lẽ, hắn tin tưởng nàng.
Sự bảo vệ của Phượng Thương khiến cho Mộ Dung Thất Thất rất là cảm
động.
Nghiệm chứng thủ cung sa, đối với nữ nhân, là một chuyện thực nhục
nhã. Nhưng mà đã bị kẻ khác vũ nhục danh tiết trước bàn dân thiên hạ, nếu
không chứng thật, vậy thì tội danh này thật sự sẽ đổ lên đầu nàng, thanh
danh cả đời coi như mất hết, kiếp này cũng chẳng thể ngẩng cao đầu được
nữa.
Nơi này dù sao cũng không phải là thế kỷ hai mươi mốt, nơi này là một
xã hội cổ hủ. Nàng nếu đã tới đây, vậy phải vâng theo quy tắc của thế giới
này, không thể để người khác tùy ý phỉ báng!
“Vương gia, ta không sao. Nếu Bình Dương công chúa nghi ngờ sự trong
sạch của bổn cung, bổn cung nguyện ý nghiệm chứng. Bất quá, nếu bổn
cung băng thanh ngọc khiết, hết thảy mọi lời đều do Bình Dương công chúa
ác ý phỉ báng, chửi bới, vậy tội danh ấy ngươi có gánh nổi không?”
“Nếu bổn cung nói dối, bổn cung nguyện ý nhận mọi xử phạt.” Long
Trạch Vũ Nhi không sợ, những điều này đều do Mộ Dung Tâm Liên nói,
nàng ta ắt hẳn không dám dối gạt mình.
“Tốt! Nếu như chỉ là lời phỉ báng, bổn cung muốn lấy đầu của công
chúa, trả lại ngươi tất cả những nhục nhã mà hôm nay ta đã gánh chịu!”
Mộ Dung Thất Thất nói chắc như đinh đóng cột, Long Trạch Vũ Nhi
nghe vậy, hoảng hốt một trận. Lại nghĩ đến những lời đồn đãi, còn có lời