“Oanh!”… Huyền Nguyệt Loan đao một lần nữa nện xuống trên mặt đất
bên người Lý Vân Khanh, kim quang chói mắt, giống như một đốm lửa
đang bừng sáng, rơi vào vạt áo xanh biếc của Lý Vân Khanh.
“Dùng đấu khí a! Dùng đấu khí!” Mộ Dung Thanh Liên vô cùng để ý
đến việc thắng hay bại trận này, vừa thấy Lý Vân Khanh mới lên đã bị Tô
Mi chế trụ, lập tức đứng lên, hướng Lý Vân Khanh hô.
“Ngồi xuống!” Long Trạch Cảnh Thiên đối với tạp âm bên tai khó chịu,
nhíu nhíu mày, “Im lặng quan sát trận đấu!” Long Trạch Cảnh Thiên biết,
Lý Vân Khanh không phải là không muốn dùng đấu khí, mà là không thể,
vừa lên sàn đấu, Tô Mi căn bản liền không cho hắn cơ hội phát đấu khí.
Chính xác, chiến lược của Tô Mi chính là mãnh liệt đánh, mau chóng
công. Ở trong mắt của nàng, trừ phi chết, nếu không công kích mới là biện
pháp tốt nhất. Điều này cũng có liên quan tới tính cách nóng như lửa của
Tô Mi, cũng là lý do khiến nàng quyết định trở thành một võ giả chuyên
công kích.
Lý Vân Khanh là Thất đoạn cao thủ, nếu khiến hắn xuất ra đấu khí, nhất
định phải phí một phen công phu mới có thể chế trụ được Lý Vân Khanh,
như vậy thật sự là lãng phí thời gian, hơn nữa cũng quá phiền toái. Tô Mi
muốn tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng hạ Lý Vân Khanh, sau đó tranh thủ
thời gian, tận lực một ngày liền lấy được kết quả, tránh khiến cho Mộ Dung
Thất Thất căng thẳng trong lòng, ngủ cũng không an ổn. Vẫn là sớm một
chút để cho tiểu thư cùng cô gia ở chung một chỗ, như vậy mới tốt! Lý Vân
Khanh tự nhiên không biết Tô Mi như vậy là vì Mộ Dung Thất Thất, hiện
tại, hắn trừ kinh ngạc vẫn là kinh ngạc, trong lòng tràn đầy kinh dộng. Nếu
như hắn nhớ không lầm, thiếu nữ áo tím trước mặt này này là tỳ nữ của Mộ
Dung Thất Thất , nhưng nếu nàng chẳng qua chỉ là tỳ nữ bình thường, vì
sao lại có năng lực như vậy?