“Thần thiếp thỉnh an hoàng thượng!” Thanh âm của thiếu nữ giống như
chim hoàng oanh thanh thúy, nhưng không ngờ chỉ là một câu, làm cho
Hoàn Nhan Liệt nhíu mày, buông lỏng tay ra, “Không giống! Giọng của
Nguyệt Nhi không có táo bạo như vậy. Thanh âm của ngươi quá mức chói,
phải thay đổi!”
“Dạ” thiếu nữ bị Hoàn Nhan Liệt dọa , vội vàng gật đầu.
“Ừ, coi như biết điều! Đi xuống trước đi! Kính Đức, cho người hảo hảo
dạy dỗ, huấn luyện mấy ngày, chờ đám cưới Phượng thương xong mang
nàng đi Trường Thu Cung.”
“Dạ!” Kính Đức vung tay lên,cùng hai cung nữ vịn tay thiếu nữ rời đi,
chờ sau khi thiếu nữ đi, Kính Đức đi tới bên cạnh Hoàn Nhan Liệt, “Hoàng
thượng, Mộ Dung Thất Thất là hòa thân công chúa của Tây kỳ quốc, nếu
nàng ở buổi tối trong đám cưới xảy ra chuyện, chỉ sợ Tây kỳ quốc sẽ không
bỏ qua. Huống chi người Tây kỳ quốc còn đang ở Yên kinh, vạn nhất
——”
“Không cần gấp gáp.” Hoàn Nhan Liệt vung tay lên, cắt đứt lời nói Kính
Đức …, “Không có cái vạn nhất này. Mộ Dung Thất Thất bất quá là công
chúa sắc phong, huống chi Phượng Thương còn có những thứ tin đồn kia,
nếu nàng không chết, mọi người mới có thể cảm thấy bất ngờ. Chuyện này
không cần lo lắng, vạn nhất Tây kỳ quốc truy cứu tới, cùng lắm thì trẫm trả
cho bọn họ một công chúa!”
“Bệ hạ, ý của ngài là Bảo Châu công chúa?” Nghĩ tới ban ngày Hoàn
Nhan Bảo Châu từng tới tìm Hoàn Nhan Liệt, Kính Đức có chút bừng tỉnh.
“Bảo Châu thích Long Trạch Cảnh Thiên, đến cầu trẫm. Ha hả, nàng rốt
cục không hề mê luyến Phượng thương nữa rồi, trẫm rất vui mừng. Long
Trạch Cảnh Thiên kia trẫm có nghe nói qua, người không tệ! Sau này nhất
định là hoàng thượng của Tây kỳ quốc! Nếu đem Bảo Châu gả cho hắn, vậy