Hoàn Nhan Bảo Châu vừa mở miệng, làm cho vẻ mặt mệt mỏi của Hoàn
Nhan Hồng bị quét sạch. Thấy nàng nói đến Triệu Lãng, Hoàn Nhan Hồng
ngồi dậy, để cho người bên cạnh lui ra. Nhìn Hoàn Nhan Bảo Châu, Hoàn
Nhan Hồng vẻ lo lắng hỏi, “Muội muội là như thế nào biết Triệu Lãng cùng
Bổn cung có quan hệ ?”
“Bởi vì, ta là Thù nhi.” Hoàn Nhan Bảo Châu giật mặt nạ da người trên
mặt xuống, lộ ra khuôn mặt chân thật của mình, Hoàn Nhan Hồng nhìn
thấy thì sửng sốt. Trong thời gian nhắn, Hoàn Nhan Bảo Châu liền đem
chuyện Triệu Lãng chết nói cho Hoàn Nhan Hồng.
“Khốn kiếp ——” Hoàn Nhan Hồng nghe Triệu Lãng bị người ta chém
đầu, vứt ở trên tuyết, một quyền đập trên bàn, “Khốn kiếp! Khó trách Triệu
Lãng lâu như vậy cũng không cùng Bổn cung liên lạc, Bổn cung phái người
đi tìm Triệu Lãng cũng không tìm được, nguyên lai là vì vậy!”
“Thái tử điện hạ, xin ngài vì Triệu Lãng báo thù!” Hoàn Nhan Bảo Châu
quỳ trên mặt đất, đầu cúi xuống nhìn sàn nhà, “Xin ngài vì Triệu Lãng báo
thù!”
“Trước đứng lên rồi nói!” Hoàn Nhan Hồng để cho Hoàn Nhan Bảo
Châu đúng lên , ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt của nàng, thấy vậy Hoàn
Nhan Bảo Châu trong lòng run lên. Người nam nhân này ánh mắt thật là
đáng sợ, tràn đầy hơi thở âm trầm.
Hoàn Nhan Bảo Châu hiện tại có chút không xác định được, mình tìm
đến Hoàn Nhan Hồng nói rõ chân tướng, rốt cuộc là đúng hay là sai!
“Đem mặt nạ bên người đeo lên , để cho Bổn cung xem một chút.” Hoàn
Nhan Hồng từng bước từng bước đi tới trước mặt Hoàn Nhan Bảo Châu,
nhìn tận mắt Hoàn Nhan Bảo Châu đem mặt na da đeo lên , biến thành Bắc
Chu quốc công chúa.