”Bản tôn đợi mười hai năm ở trong thân thể ngươi. Từ khi ngươi sinh
ra cho đến hiện tại chưa bao giờ rời đi, bản tôn bởi vậy vô cùng nhàm chán.
Không nghĩ tới, ngươi cuối cùng giác ngộ đạo lý. Không sai, phế vật cũng
có thể làm ra kỳ tích, nhưng con đường phế vật tu luyện so với kẻ có tư
chất gian khổ nhiều.”
Thanh âm vang lên trên đầu Liễu Hồ Nguyệt l..
Nàng nhìn quang mang chói mắt bốn phía dần dần biến mất, một bóng
bóng dáng màu tím theo ánh sáng chói lòa biến mất liền xuất hiện tại trước
mắt nàng. Đó là một bóng dáng màu tím trong suốt. Chẳng sợ hắn hiện ra
trong trạng thái trong suốt, Liễu Hồ Nguyệt vẫn là có thể rõ ràng nhìn đến
nam tử kia một gương mặt anh tuấn đến bức người.
Nàng há hốc miệng nhìn nhìn nam tử trước mắt, theo bản năng sờ sờ
trước ngực khối thân thể này, thân thể vậy mà còn có thể lưu trữ bảo tháp,
cộng thêm một tên yêu nghiệt.
Khóe môi nam tử hơi hơi giật, thân mình nhẹ nhàng bay tới trước mặt
nàng, một bày tay hắn đặt ở trên đầu của nàng, một dòng nước ấm cuồn
cuộn không ngừng từ đỉnh đầu nàng rót vào đến khí mạch thân thể của
nàng.
Liễu Hồ Nguyệt theo bản năng rụt cổ một cái. Trong thân thể ẩn giấu
kẻ này vậy mà những năm gần đây, thân thể này vẫn bình an vô sự, như
vậy, hắn tất nhiên sẽ không hại cho nàng.
Edit: Chiryu Vũ
☆ Chương 7: Khí mạch bị người ác ý làm bế tắc
Nàng vô cùng tò mò lại không hiểu hỏi: “Ngươi ở trên người ta làm
cái gì?”