Bởi vì thân thế của hắn cùng Liễu Hồ Nguyệt rất giống nhau. Hai
người đều mất đi mẹ ruột từ thuở nhỏ, mà hắn cùng Phượng Hạo Quân một
bên còn quản lý công việc, một bên còn muốn lo cho đứa nhỏ, hắn nhất có
thể hiểu tâm tình như lửa đốt của Phượng Hạo Quân.
"Nhanh đi." Liễu Tường Phong phất tay nói.
Liễu Hồ Nguyệt bíu môi, đứng dậy, bước ra vài bước...
Mọi người ở đây đều cho rằng Liễu Hồ Nguyệt chuẩn bị đi tới chỗ
Phượng Dật Hiên, Liễu Hồ Nguyệt lại xoay người, lập tức không nhanh
không chậm tiêu sái đi ra cửa lớn đại sảnh.
Phượng Dật Hiên thấy vậy, nhưng không có khóc lóc náo loạn, đứng
lên, vui vẻ theo nàng đi ra ngoài.
Vốn cho rằng Phượng Dật Hiên lại khóc lớn đại náo một hồi, ai có thể
nghĩ đến, hắn ngược lại ngoan ngoãn đi theo Liễu Hồ Nguyệt ra ngoài.
Thần kinh căng thẳng của Liễu Tường Phong cũng thả lỏng xuống. Từ
lú sau khi trở về từ viện của Liễu lão phu nhân, cả người Liễu Hồ Nguyệt
mười phần kỳ quái.
Tần thị nheo mắt, nhìn hướng hai người ròi đi, đáy mắt xẹt qua một
chút ý ngoan lệ, quay đầu nhìn qua Tần Duyệt. Tần Duyệt âm thầm gật đầu,
thừa dịp Liễu Tường Phong cùng Phượng Hạo Quân lại bắt đầu tán gẫu,
nóng giận rời khỏi viện.
———— [ toàn hệ triệu hồi sư ]————
Liễu Hồ Nguyệt cũng không dẫn hắn đi nhà xí, mà là đi ra khỏi Liễu
phủ, mang theo Phượng Dật Hiên đi dạo ở trên đường.