RANH GIỚI - Trang 1075

- Ngay từ lúc Tiên vào đây, lúc Tiên đưa em mẩu giấy, và lúc Tiên nói về

mọi chuyện, em đã biết, đã hiểu, "người bạn đồng hành" cố chấp này sẽ
không buông xuôi... khi ấy từ trong sâu thẳm, trong những tăm tối đang bao
trùm, em mới thấy được chút tia nắng le lói của hy vọng.

- Thực ra anh... - Tôi ngập ngừng.

- Mà thôi, mình sẽ nói chuyện này sau. Em à! Anh nghĩ bố em sẽ không

trách tội hai đứa mình đâu, anh tin điều đó.

Nàng ngoảnh lên nhìn tôi.

- Anh chưa kể với em một chuyện, đó là trước khi mình gặp lại nhau.

Anh đã từng gặp bố em.

- Vậy sao? - Nàng sửng sốt.

- Bác ý không nhận ra anh, và anh vẫn nhớ như in ánh mắt tự hào và

hạnh phúc khi bác ý nhắc đến cô bé Mai Ngọc xinh xắn giỏi giang của
mình.

Tôi nói đến đó, nàng lại ngậm ngùi khóc.

- Một người cha như vậy sẽ không bao giờ trách tội con gái, và nếu như

mặc cảm thì để em chuộc lỗi chỉ có một cách.

- ...

- Hãy sống thật hạnh phúc trong suốt cuộc đời này!

- ...

Nàng không nói gì mà tiếp tục òa khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.