RANH GIỚI - Trang 934

- Phanh... phiêu phem!!! -Tôi giả làm giọng như người bị móm.

- Phem... cũng thế! - Nàng vừa nói vừa bật cười khanh khách.

Chúng tôi cầm tay nhau xoay mấy vòng trong niềm vui rộn rã.

- Cam kết tiếp theo nhé! - Tôi nháy mắt.

- Gì ạ?

Tôi kéo nàng lại rồi đặt lên môi nàng một nụ hôn sâu.

Từng đám mây trắng bồng bềnh nhẹ lướt qua bao trùm lấy tôi và nàng.

Tiếng gió thổi vi vu, cỏ cây hoa lá cũng rung rinh như muốn chắp cánh
thêm cho những xúc cảm hạnh phúc trong trái tim chúng tôi. Tôi mê mải
đắm chìm vào những nồng nàn yêu thương đang lan tỏa trải dài theo những
miên man vô tận, đi mãi... đi mãi... theo những cơn gió lộng thổi mây bay
tới tận cuối chân trời...

***

Chơi đùa trên đỉnh Thiên Nhị một lúc, chúng tôi lại gấp rút trở xuống

không thì không kịp trước khi trời tối.

- Mỏi chân chưa nào? - Xuống được hơn nửa đường, thấy sắc mặt nàng

có vẻ tái đi, tôi dừng lại hỏi.

- Em... vẫn... đi được mà! - Nàng thở hắt ra nhưng vẫn cố trả lời tôi,

nom thật tội.

- Không phải lúc xuống em sẽ bắt anh cõng sao?

- Em nói đùa thôi. Tưởng anh quên!

- Giờ nhớ rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.