RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 386

“Bất cứ việc gì,” Marco đáp.

“Đừng quay trở lại,” cô nói, từng lời rạn vỡ.

Celia biến mất trước khi Marco kịp phản đối, cứ giản đơn và duyên dáng

như cuối mỗi màn trình diễn của mình, chiếc váy của cô nhạt nhòa dần dưới
bàn tay anh. Chỉ còn mùi hương phảng phất nơi cô đứng trước đó.

Marco đứng một mình trong căn lều trống trải chẳng có gì ngoài hai vòng

ghế và một cánh cửa mở, chờ anh rời đi.

Trước khi cất bước, anh rút từ trong túi ra một quân bài và đặt nó lên ghế

của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.