RƯỢU ĐỘC LÓNG LÁNH - Trang 248

- Tuy vậy cô cũng văn đến phòng làm việc như bình thường?

Cô ta nhìn ông ngạc nhiên gần như sửng sốt:

- Tất nhiên rồi! Đấy là công việc của tôi… và có biết bao việc không thể trì
hoãn được.

- George luôn nói với tôi rằng cô là một người cộng sự quý hoá của anh ấy.

Cô ta quay đầu đi để ông không trông thấy cặp mắt rớm lệ. Cô không muốn
để người ta đoán được cô đã đau khổ thế nào và vì sự e lệ đó cũng gần như
thuyết phục Race về sự vô tội của cô. Ông ta gần như tin điều đó. Gần như
thôi chứ không phải tin hoàn toàn, bởi vì các nghệ sĩ giỏi và các phụ nữ có
thể khóc khi cần thiết thì ông đã từng gặp.

Ông tạm gác ý nghĩ đó lại và chỉ kết luận trong lúc này là Ruth là một
người trẻ tuổi mà ông thấy cần phải tấn công tới tấp.

Quay lại bàn làm việc, cô trả lời cho câu nhận xét cuối cùng của ông:

- Tôi đã làm việc với ông ấy nhiều năm. Gần tám năm… Tôi đã quen với
ông ấy và tôi nghĩ rằng… ông ấy tin cậy tôi.

- Tôi tin chắc như vậy.

Nhìn đồng hồ ông nói thêm:

- Sắp đến giờ ăn trưa rồi. Cô nhận lời mời đi với tôi nhé? Tôi có nhiều việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.