RƯỢU ĐỘC LÓNG LÁNH - Trang 271

Bà Drake rên rỉ:

- Iris… Iris bé bỏng. Sao cháu có thể nói như vậy?

- Cháu xin lỗi bác, Iris chán nản nói, cháu đã diễn đạt tồi. Cháu chỉ muốn
nói là George đã yên nghỉ và không còn phải lo lắng cho cháu nữa. Bây giờ
cháu phải tự quyết định mọi việc.

- Nhưng cháu yêu quý, hiện nay không thể quyết định điều gì! Không phải
lúc… Đừng đặt ra vấn đề đó.

Iris hơi cười:

- Nó không đặt ra nữa. Anthony đã cầu hôn cháu trước khi chúng ta rời Tu
viện nhỏ
. Chúng cháu đã định đi London và cưới nhau vào hôm sau mà
không cho ai biết. Cháu tiếc rằng đã không nghe theo lời anh ấy.

- Thế cũng phải thôi, - đại tá hóm hỉnh nói. - Vì lời cầu hôn cũng hơi kỳ
quặc.

Cô quay lại phía ông vẻ dè chừng:

- Nhưng tại sao? Chúng tôi đã có thể tránh được nhiều phiền phức. Tại sao
tôi lại không tin tưởng ở anh ấy? Anh ấy đã yêu cầu tôi và tôi đã không
làm. Tôi thật sai lầm, nhưng tôi sẽ cưới anh ấy ngay khi anh ấy muốn…

Lucilla phản đối bằng một tràng những câu nói tối nghĩa. Cặp má bánh đúc
của bà rung lên và đôi mắt lại nhoà lệ. Đại tá Race chớp lấy cơ hội để nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.