RƯỢU ĐỘC LÓNG LÁNH - Trang 273


Cô nhìn ông một giây không nói gì, rồi đột nhiên cô hỏi ông tại sao ông đã
không đến bữa tiệc tối qua như dự kiến.

Ông lắc đầu:

- George không đợi tôi.

- Nhưng anh ấy đã nói với chúng tôi điều ngược lại.

- Có thể, nhưng điều đó không đúng. George biết trước là tôi sẽ không đến.

- Vậy thì cái ghế trông là dành cho ai?

- Không phải cho tôi.

Cô gái trẻ khép hờ mắt và trở nên tái nhợt.

- Tôi hiểu, cô nói nhẹ như hơi thở; tôi hiểu… Nó để dành cho Rosemary!
Cho Rosemary!

Ông nghĩ rằng cô thấy khó chịu và vội vã trấn an cô, đặt có lên một chiếc
ghế.

Bằng giọng rất khẽ, cô nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.