RƯỢU ĐỘC LÓNG LÁNH - Trang 283

Cô ta lưỡng lự, tay mân mê cái tạp dề.

- Hãy nói cho tôi, Betty! Điều đó có thể rất quan trọng đấy!

Cô thấy ông có giọng trầm tuyệt hay, ông rất lịch sự, nói năng nhã nhặn.
Ông cho cô cảm giác thấy mình là quan trọng và cô muốn làm ông hài
lòng. Vả lại trong cái chết của Rosemary, cô chả có gì đáng trách cả. Cô đã
nghĩ là cô muốn nhưng chưa nói ra với ai.

- Người ta đã giết bà ấy, thưa ông. Ông không nghĩ thế à?

- Điều ấy rất có thể. Cái gì làm cô nghĩ vậy?

- Đấy là vì một mẩu đối thoại mà tôi đã vô tình nghe được.

- Thế à? Thật thú vị!

Được khuyến khích bởi giọng nói thân mật, cô kể tiếp:

- Cánh cửa đã không đóng hẳn. Tôi nói thế vì tôi không muốn rằng ông
nghĩ tôi nghe trộm! Tôi đang đi trong hành lang đến phòng ăn để sắp đặt
một số đồ dùng bằng bạc mà tôi đang mang trên khay. Họ đã nói rất to…
Đấy là bà Barton đang nói với ông Anthony Browne, bà ấy biết rằng đây
không phải là tên thật của ông ta… Vậy là ông ấy đột ngột trở nên rất hung
tợn! Tôi đã không thể tin đó là ông ấy vì bình thường ông ấy rất tốt bụng và
ôn hoà. Ông ấy nói là ông ấy sẽ rạch mặt bà ta bằng mũi dao nếu không
nghe theo lời ông ấy và bà ta cũng đừng quên rằng bà ta cũng có thể sẽ bị
"hạ gục". Vậy đấy thưa ông, tôi không bịa ra chút nào đâu? Sau đó điều gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.