SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 165

viện đủ mọi lý do để không phải gặp mặt, chúng tôi đều cố tình tránh mặt đối
phương, dường như giữa hai đứa đã vạch ra một đường ranh giới, bất khả xâm
phạm, chỉ sợ chạm vào sẽ càng vỡ vụn.

Có lẽ, thời gian sẽ tự động chữa lành cho vết rạn ấy! Trước khi điều đó xảy

ra, dường như làm gì cũng không đúng.

“Chị Hiểu Hạ, không phải chị với anh Bưởi…” Tên nhóc lanh chanh còn

chưa nói hết câu đã bị em gái đứng cạnh lôi qua một bên, tôi nhìn cô bé đầy cảm
kích.

Bưởi nặn ra một nụ cười chào hỏi chúng tôi: “Hey, Trình Dịch, Hiểu Hạ,

bọn mày cũng đến xem phim à?”

“Ừ, trùng hợp thật đấy.” Trình Dịch gật đầu, không nghe ra bất cứ cảm xúc

nào trong giọng nói.

Bưởi nói như lẩm bẩm: “Mọi người đều nói bộ phim này rất kích thích, có

vài cảnh cực kỳ kinh điển…”

“Cũng được.” Ngữ khí của Trình Dịch xa cách bất ngờ.
Kết thúc đi, kết thúc đi, tôi không ngừng thầm niệm.

Trước nay ông trời đều không nghe bất cứ lời khẩn cầu nào của tôi, nhất là

ngay lúc này đây!

Từ phía bên kia hành lang, Hà Nhược Kỳ cầm hai chai Coca đến bên cạnh

Bưởi: “Này, Coca của cậu.” Vừa quay người lại nhìn thấy tôi, cô ấy có phần kinh
ngạc: “Ớ? Hiểu Hạ, cậu cũng đến đây à?”

Hà Nhược Kỳ nhìn Trình Dịch đang đứng cạnh tôi, hiểu ngay ra vấn đề,

mỉm cười nói: “Ồ, cậu ấy chắc không phải là… của cậu đấy chứ?”

Trình Dịch là… của tôi?
Không khí bỗng trở nên loãng hơn, tôi bất an nhìn Trình Dịch, vừa khéo cậu

cũng nhìn tôi, đôi mắt giấu sau tóc mái có phần sâu xa khó đoán.

Sự im lặng sắc nhọn ngăn cách giữa chúng tôi.

“Bạn học cấp hai!” Cuối cùng, Trình Dịch nói.
Vậy nên, chỉ là… bạn học cấp hai.
Chúng tôi vẫn chẳng học được cách thản nhiên.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.