SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 179

Ngày 2 tháng Bảy, thời tiết oi bức, dường như hết thảy hơi nước trong không

khí đều bị hút cạn, bầu trời xanh thăm thẳm, không một gợn mây.

Nói không căng thẳng là nói dối, có chút thấp thỏm, có chút cồn cào, nhưng

tận sâu trong lòng lại là cảm giác bình tĩnh và được giải thoát khó hình dung.

Mặc dù Trình Dịch và tôi thi cùng một trường thi, nhưng khác khu nhà, xa

cách vời vợi, cộng thêm việc không muốn vào thời khắc quan trọng này còn phải
ứng phó với những lời bàn tán cùng ánh mắt tọc mạch từ đám bạn học, vậy nên ăn
sáng xong, chúng tôi ai đi đường nấy về khu vực gần phòng thi của mình.

Không lâu sau, Trình Dịch gửi cho tôi một tin nhắn:

“Đừng căng thẳng”
Chưa đến vài phút, lại gửi tin thứ hai, viết ngắn gọn:
“2B? Tẩy?”

Ý muốn tôi kiểm tra xem đã mang đủ dụng cụ chưa.
Đang định nhấn trả lời, tin nhắn thứ ba rất nhanh chóng được gửi đến:
“Tắt di động!”

Tôi mỉm cười, tên này cũng hay lải nhải thật đấy.
Hà Nhược Kỳ ngó sang xem, tôi lấy tay che đi, vội vàng tắt máy, cuối cùng

còn gỡ béng cục pin ra.

“Cần nước khoáng không?” Giọng nói quen thuộc bỗng vang lên bên tai, là

Bưởi.

“Có!” Tôi vui kinh lên được, nhẹ nhàng khoác vai nó nói: “Chu đáo thế à!”
Bưởi cười rạng rỡ, dưới ánh nắng thiêu đốt, nụ cười của nó như mang theo

cả cơn gió hiu hiu tươi mát.

Nó cũng đưa một chai nước cho Hà Nhược Kỳ, Hà Nhược Kỳ hỏi: “Sao cậu

lại đến đây?”

Bưởi vê vê chiếc phù hiệu đỏ trên cánh tay, đắc ý nói: “Sinh viên tình

nguyện trường thi! Thấy sao? Tớ nhiệt huyết quá phải không!”

“Điêu vừa thôi!” Tôi nhạo báng nó: “Mày đến để xem cảnh bọn tao nước sôi

lửa bỏng chứ gì!”

“Chính xác!” Đôi lúm đồng điếu bên khóe miệng nhếch cao, Bưởi đưa tay

vỗ vỗ đỉnh đầu tôi: “Cố lên nhé! Bạn tao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.