SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 232

Tôi bình tĩnh nói: “Bạn thân của hắn.”
Càng cũ hơn!

“Bưởi á?” Giang Giai Lăng hỏi, âm vực tăng cao vút.
Tôi nói: “Đúng! Là Bưởi, Dương Tông Hựu.”
“Trình Dịch cũng tin à?” Giang Giai Lăng gần như hét toáng lên, khách ở

các bàn khác rào rào chĩa ánh mắt về phía chúng tôi.

“Không tin cũng không được,” tôi nhún vai, vẫn thành thật: “tao với Bưởi

lên giường với nhau bị hắn phát hiện!”

“Tao không tin!”
“Mày xem, tao nói thật lại chẳng ai tin.” Thế giới này thật mâu thuẫn.

“Vậy tại sao vừa tốt nghiệp mày đã chạy sang châu Âu? Tại sao không hẹn

hò cùng Bưởi?”

“Chán nhau rồi!” Nụ cười gượng gạo sắp đông cứng lại trên khuôn mặt, tôi

đành chu miệng nói: “Giang Giai Lăng, bánh để lâu không ngon đâu, mày không
muốn ăn nhưng bụng tao đang đói lắm đây.”

“Vương Hiểu Hạ, mày tệ lắm đấy!” Giang Giai Lăng lườm tôi, cầm dĩa cắt

đi cắt lại miếng bánh muffin, kem, hoa quả, ruột bánh cuối cùng hổ lốn thành một
bãi, tôi nhìn mà hết muốn ăn.

Sau đó nó đưa đến kết luận: “Vương Hiểu Hạ, mày diễn tệ lắm đấy!”

***

Tôi vẫn luôn nghĩ, rốt cuộc phải dùng giọng điệu nào để kể lại cuộc tình

giữa tôi và Trình Dịch? Nếu như có bạn bè hỏi tới.

Một vài đoạn quá đỗi ngọt ngào, vài đoạn lại quá đỗi đau thương, những hồi

ức được tạo nên từ ngọt ngào và đau khổ ấy đã trở thành một phần trong quá khứ
của tôi. Dù cho đến cuối cùng anh vẫn quay người ra đi, ngay cả những lời đầy khí
phách như “Tôi hận anh”, “Tôi thà chưa từng yêu anh”... tôi cũng chẳng thể nói
thành lời.

Thật chẳng ra gì!
“4 giờ 45 phút chiều ngày kia đến văn phòng làm việc của tôi, em chỉ có

mười lăm phút để thỏa thuận bồi thường dân sự.”

Người con trai đã từng thề ước dành cho tôi cả cuộc đời, giờ đây chỉ bằng

lòng cho tôi mười lăm phút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.