SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 231

phải là không thể chối bỏ, hạn trong một ngày sau khi nhận thư này mời cô tới để
đàm phán việc bồi thường, nếu quá hạn sẽ giải quyết theo pháp luật.”

Tôi nhịn cười đọc cho Giang Giai Lăng nghe: “Này, mày nghe câu này xem,

‘Không chú ý đến tình hình xe cộ phía trước, gây phương hại đến quyền tham gia
giao thông của tôi’, đâm xe thì nói đâm xe, lại còn phải viết văn vẻ thế này!” Hệt
như bắt gặp chuyện nực cười nhất thiên hạ, tôi phá lên cười, cuối cùng cười đến
chảy cả nước mắt.

Giang Giai Lăng rút một tờ khăn giấy đưa tôi, tôi nhận lấy, vừa lau mũi vừa

nhân tiện lén lau đi những cảm xúc thừa thãi bất cẩn trào ra nơi khóe mắt.

“Tao thực sự nghĩ không thông...” nó thoáng thở dài, “tại sao mày và Trình

Dịch lại đi đến bước đường này?”

Tôi không trả lời nó, chỉ uống một ngụm cà phê, thứ rượu sữa ngọt lịm đã

lắng sâu xuống đáy cốc, dư vị cà phê đắng ngắt trên đầu lưỡi.

“Không phải khi đó cậu ấy vì mày mà ở lại Đài Loan sao? Thậm chí còn học

chung một trường đại học tư với mày?” Giang Giai Lăng nhìn thẳng vào tôi, nói:
“Đừng nói Trình Dịch thi cử không tốt, nếu cậu ấy không cố ý học cùng trường
mày, với thực lực của cậu ấy dù cho thất thường cũng tuyệt đối đủ để vào công lập.”

“Kỳ thi đại học năm đó Trình Dịch xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, bất

đắc dĩ thôi.” Tôi nói, ngữ khí ôn tồn như đang kể chuyện người khác: “Hồi đại học
đúng là bọn tao có hẹn hò thật, nhưng lên năm ba hắn đi Mỹ theo dạng sinh viên
trao đổi nên bọn tao chia tay từ đấy.”

“Dù năm ba cậu ấy xuất ngoại, cũng không nhất thiết vì thế mà chia tay chứ,

yêu xa có mà đầy, huống hồ sinh viên trao đổi chỉ học một năm, mày với Trình Dịch
không vượt qua được thử thách này sao?”

“Tình yêu thời sinh viên nói gì đến thử thách chứ? Hết tình cảm rồi thì chia

tay thôi!” Tôi trả lời nhẹ bẫng, xắn một miếng bánh định đút vào miệng.

Giang Giai Lăng lấy dĩa chặn lại, hỏi: “Tại sao?”
Dĩ nhiên nó không hề tin mấy lời dối trá đó, miếng bánh run rẩy trên đầu

dĩa, kem trĩu xuống từng giọt.

“Bởi vì,” tôi đành nói thật: “tao yêu người khác.”
Mô típ cũ mèm!
“Ai?” Giang Giai Lăng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.