SÀI GÒN - CHUYỆN ĐỜI CỦA PHỐ - TẬP 1 - Trang 185

Chắc chắn chụp xong mấy tấm hình, họ sẽ đi rảo quanh đó, ngắm lá me bay

ở “con đường Duy Tân cây dài bóng mát” rồi ăn bò pía, ốc len xào dừa hay bắp
nướng mỡ hành. Từ đó, lang thang lên khu tam giác đại học Đinh Tiên Hoàng
gặp bạn bè, ra khu nhà thờ Đức Bà xem và mua thiệp Tết góc Hàn Thuyên…

Nhiều người ở tuổi trung niên, khi rời Sài Gòn vẫn nhớ khoảng trời thơ

mộng khi không tiền trong túi, vậy mà vẫn vui khi ra ghế đá Hồ Con Rùa ngồi
ngắm các cô chụp hình, con gái trường Việt bận áo dài và dân trường Tây thì bận
đầm…

Tôi nhớ khoảng sau Tết Mậu Thân 1968, lúc bảy hay tám tuổi, theo anh cả

đi mua sách ở Khai Trí trên đường về có ghé mua bong bóng ở đây. Bức tượng
con rùa màu vàng trông như bằng đồng, đội trên lưng tấm bia cao có ghi tên một
số quốc gia. Sau này đọc tài liệu mới biết Công trường này do ông kiến trúc sư
Nguyễn Kỳ thiết kế và tên các nước viện trợ xây dựng Công trường được khắc
trên tấm bia, có lẽ vậy nên mới gọi là Công trường quốc tế hay nôm na là “Đài
quốc tế viện trợ”. Nhìn từ xa, công trường là một khối kiến trúc hình thành một
vòng xoay chung quanh, có một cái Tháp cao nhất ở giữa nhìn như một bông hoa
xòe ra. Có người lại cho là hình bàn tay đón nhận viện trợ. Bên cạnh tháp là một
bệ tròn có cột trụ đỡ phía dưới, cắm thẳng vào một hồ nước cạn. Từ bệ tròn có
một cầu thang dài đi xuống khá đẹp với mấy nhịp ngắt.

Buổi chiều đi ngang qua đó, cảm giác thật là mát mẻ khi nước dưới hồ được

phun lên, nhiều cây cao chung quanh và không khí thoáng mát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.