SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 125

Kayla siết chặt tay ta. Những ngón tay nhỏ nhắn của cô bé 12 tuổi lại

thô ráp lẫn chai sần vì bắn cung. "Không sao đâu, Apollo...cha. Bọn con sẽ
giúp cha."

Austin gật đầu. "Kayla nói đúng đấy. Mọi người vì một người. Nếu có

ai gây sự với cha, Kayla sẽ bắn chúng. Rồi con sẽ nguyền rủa cho chúng
chỉ nói được các cặp câu ăn vần trong hàng tuần liền. Will sẽ cho chúng
nhiễm vài căn bệnh quái đản nào đó."

Mắt ta ươn ướt. Mới gần đây thôi, như sáng nay cái ý nghĩ những á

thần trẻ tuổi này đủ khả năng giúp ta sẽ khiến ta thấy lố bịch quá chừng.
Bây giờ lòng tốt của chúng khiến ta xúc động hơn cả trăm con bò hiến tế.
Ta chẳng thể nhớ được lần cuối khi ai đấy đủ quan tâm ta để mà nguyền rủa
kẻ thù của ta bằng những cặp câu ăn vần là lúc nào.

"Cảm ơn," ta lí nhí.

Ta không thể thêm các con của ta. Ta thấy nó không hợp lý. Những á

thần này là gia đình của ta, nhưng chúng dường như còn đang bảo vệ ta,
điều mà đáng lẽ ta phải làm cho chúng. Chuyện này khiến ta, lần đầu tiên
phải suy nghĩ lại về tư cách làm cha của mình. Một người cha cần làm
nhiều hơn thế, một người cha cần cho đi nhiều hơn là nhận lại từ con mình.
Ta phải thú nhận rằng trong mắt ta thì ý nghĩ ấy quá mới mẻ. Nó khiến tâm
trạng ta còn tồi tệ hơn trước.

"Nào nào..." Will vỗ lưng ta. "Chuyện không đến nỗi nào đâu. Chí ít

với việc mọi người đang ở trong tình trạng phải cảnh giác cao độ, biết đâu
ngày mai chúng ta sẽ không phải tham gia trò vượt chướng ngại vật của
Harley."

Kayla khẽ văng tục bằng tiếng Hy Lạp cổ. Nếu ta là một người cha

đúng nghĩa, ta sẽ dùng dầu ôliu rửa miệng cô nhóc.

"Em quên béng mất," cô nói. "Sao không ai chịu huỷ nó đi vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.