SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 178

Meg thì thầm: "Nhảy qua rất dễ."

Ta lườm cô nhóc: "Quá nguy hiểm."

"Quả táo!" Meg rít lên.

"Quái vật!" Ta gầm gừ.

"Một."

"Không!"

"Hai."

"Này, đừng!"

"Ba!" Cô nhảy.

Tức là ta cũng phải nhảy theo. Gờ tường quá hẹp nên gót chân bọn ta

trật cả xuống khe nứt. May là có sự phối hợp khéo léo nên bọn ta không
ngã ngửa xuống vực. Meg vồ lấy quả táo.

Phía trên bọn ta, con quái vật quát lên: "Ai ở gần đó?"

Giọng nói đó... Ôi, các vị thần, ta vẫn nhớ nó, thâm trầm và cộc cằn.

Hơi thở hắn nặng nề và bốc mùi.

Con quái vật trở mình, làm rơi mấy viên sỏi xuống khe nứt.

Ta đứng chết trân ở đó, ép sát vào bờ tường. Màng nhĩ ta căng ra, đập

theo từng nhịp tim. Ta ước gì ta có thể ngăn Meg tiếp tục thở. Ta ước gì ta
có thể ngăn mấy viên đá trên kính cô nhóc cứ lấp la lấp lánh.

Python đã nghe thấy bọn ta. Ta cầu nguyện các vị thần là con quái vật

đó sẽ quyết định rằng chẳng có âm thanh nào cả. Vì nếu thế, tất cả những gì
hắn cần làm bây giờ là trườn xuống dưới và xử lý bọn ta. Không có cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.