SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 180

Cạnh ta, trong ánh sáng lấp lánh của quả táo, Meg tựa như đã hoá

đồng. Đôi mắt cô bé mở rộng đầy sợ hãi. Hơi muộn, nhưng ít ra thì cô nhóc
cũng im lặng rồi. Nếu ta không biết rõ, ta đã nghĩ giọng nói của người đàn
ông còn khiến cô nhóc sợ hãi hơn cả giọng con quái vật.

"Vậy, Python," người đàn ông nói tiếp "Có lời tiên tri nào chia sẻ cho

ta không?"

"Rồi sẽ đến lúc, chủ nhân."

Những lời cuối cùng phát ra đầy mỉa mai, nhưng ta chẳng chắc là có ai

khác nhận ra nữa. Ngoài ta, có rất ít người Python từng chế giễu còn sống
sót mà đi kể lại.

"Ta cần nhiều hơn chỉ là sự bảo đảm của ngươi." Người đàn ông nói.

"Trước khi chúng ta tiếp tục, chúng ta phải kiểm soát được toàn bộ các Nhà
Tiên Tri."

Tất cả các Nhà Tiên Tri. Những lời đó suýt khiến ta rơi khỏi vách đá,

nhưng chẳng biết sao mà ta còn giữ được thăng bằng.

"Sẽ tới lúc." Python trả lời. "Như chúng ta đã thoả thuận. Chúng ta đi

xa được thế này là nhờ biết đợi chờ thời cơ, đúng không? Ngươi đã không
xuất hiện khi các Titan tấn công New York. Ta cũng không tham gia cuộc
chiến với những gã khổng lồ của Gaea. Cả hai ta đều biết rằng thời điểm
chưa hề tới. Chúng ta cần kiên trì thêm một thời gian nữa."

"Đừng có thuyết giảng với ta, con rắn kia. Trong lúc ngươi còn mê

man, ta đã thành lập được cả một đế chế. Ta đã mất hàng thế kỷ..."

"Đúng, đúng." Con quái vật thở hắt ra, làm bề mặt vách đá rung

chuyển. "Và nếu ngươi muốn có được cơ hội đưa đế chế của ngươi ra khỏi
bóng tối, thì ngươi phải thực hiện phần việc của ngươi như đã thống nhất
đã. Bao giờ ngươi mới giết Apollo?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.