SÁNG, TRƯA, ĐÊM - Trang 206

Sidney Sheldon

SÁNG, TRƯA, ĐÊM

Dịch giả : Trần Hoàng Cương

Chương 23

Chính vì Kendall mà Julia quyết định đến Boston.
Một hôm, trên đường đi ăn trưa về, Julia tạt qua một cửa hàng thời trang
đắt tiền và thấy trên cửa kính có bày một bộ váy áo do chính Kendall thiết
kế. Julia ngắm chiếc váy một lúc lâu và nghĩ. Đó là chị gái mình. Mình
không thể trách chị ấy về nhưng gì đã xảy ra cho mẹ mình. Và mình cũng
không thể trách các anh của mình. Và bỗng dưng nàng thấy tràn ngập một
khao khát được gặp họ, được nhìn thấy họ, được nói chuyện với họ, được
có một gia đình.
Khi Julia về văn phòng, nàng bảo với Max Tolkin rằng mình muốn đi nghỉ
vài ngày. Nàng dụt dè đề nghị.
- Tôi muốn lĩnh lương trước có được không?
Tolkin mỉm cười.
- Được chứ. Cô sắp đi nghỉ. Đây tiền của cô. Chúc cô vui vẻ!
Không biết mình có được vui vẻ không? - Julia phân vân - Hay là mình
đang phạm phải một sai lầm lớn?

Julia về nhà, Sally vẫn chưa thấy đâu. Mình không thể đợi cô ấy về - Julia
quyết định. Nếu không đi ngay, thì mình sẽ không bao giờ đi được nữa.
Nàng đóng gói đồ rồi viết mấy chữ để lại cho Sally.
Trên đường ra xe buýt, Julia lại nghĩ: Mình đang làm gì thế nầy? Tại sao
mình lại quyết định ngay như vậy? Nhưng rồi nàng lại quyết tâm - Vội
vàng ư? Không, phải mất mười bốn năm rồi mình mới có ngày hôm nay.
Thế là lòng nàng lại tràn ngập sự phấn khích. Không biết gia đình nàng thế
nào? Nàng biết một trong hai anh của mình là thẩm phán, người anh kia là
một cầu thủ polo có tiếng, còn chị gái nàng cũng nổi tiếng là một nhà tạo
mốt độc đáo.
Đó là một gia đình thành đạt, Julia nghĩ, còn ta là ai? Hy vọng rằng mọi
người sẽ không khinh rẻ mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.