SÁNG, TRƯA, ĐÊM - Trang 202

- Vâng.
Năm phút sau, Hal Baker đã ở trong cửa hâng và nói với người bán hàng.
- Tôi cần một con dao săn.
- Chúng tôỉ có ngay. Mời ông đi theo lối nầy.
Con dao rất đẹp, dài sáu inch, có đầu nhọn và hai cạnh răng cưa.
- Con nầy được chưa?
- Chắc được rồi. - Hal Baker trả lời.
- Ông sẽ trả bằng tiền mặt hay séc.
- Tiền mặt.
Tiếp đó, hắn đến cửa hàng văn phòng phẩm.
Hal Baker quan sát toà nhà số 1425 Đại lộ Metcalf trong năm phút, xem xét
lối ra, lối vào. Sau đó hắn bỏ đi rồi quay lại vào lúc tám giờ tối. Hắn muốn
ăn chắc, dù Julia có đi làm thì giờ nầy hẳn đã ở nhà rồi. Hắn biết rằng khu
nhà nầy không có người gác cổng. Có thang máy, nhưng hắn đi cầu thang.
Vì sẽ là không khôn ngoan nếu nhốt mình trong cái hộp sắt chật hẹp đó.
Những nơi như thế giống như nhữug cái bẫy. Hắn lên đến tầng ba. Phòng
3B ở cuối hành lang về bên tay trái. Con dao giắt trong túi áo bên trong của
chiếc áo khác ngoải. Hắn ấn chuông. Một lát sau, cửa mở, và hắn thấy mình
đối diện với một phụ nữ trông khá hấp dẫn.
- Chào anh! - Cô ta mỉm cười rất dễ thương. - Tôi có thể giúp gì?
Cô ta trẻ hơn hắn tưởng tượng, và thoáng qua trong đầu hắn sự phân vân,
không hiểu sao ngài thẩm phán Stanford lại muốn giết cô ta. Ô, nhưng đó
không phải việc của mình. Hắn lấy ra tấm danh thiếp và đưa cho cô gái.
- Tôi làm việc cho công ty A.C. Nielsen, - hắn nói trôi chảy. Chúng tôi
đang tìm người cho công ty. Không biết ở đây có ai quan tâm không?
Cô gái lắc đầu:
- Không, cám ơn. - Cô đã chuẩn bị đóng cửa.
- Chúng tôi trả một trăm đô la một tuần.
Cánh cửa nửa khép nửa mở.
- Một trăm đô la một tuần?
- Vâng, thưa cô.
Cửa mở hẳn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.