SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM - Trang 48

- Nhưng còn con thì không, cả tình yêu con dành cho anh ấy.

Mẹ chồng cô đi tản ra phía hành lang rồi bà quay trở lại với đôi mắt

nhòe. Tiếng chuông cửa bắt đầu reo lên từng hồi gắt gỏng và nối tiếp nhau.
Cô biết đó là bố chồng mình. Ông hay bấm chuông theo cảm tính. Và hồi
nào cũng gắt gỏng.

- Bà Hà đâu? - Ông gọi vợ mình - còn không xuống mở cổng.

Mẹ chồng cô đi xuống. Bà vận chiếc áo choàng màu đen, cổ hơi

nghiêng về bên phải và bờ vai chếch cùng hướng đó. Bà mở cửa cho chồng,
khi chiếc ô tô của ông đùn vào gara thì bà ngoắc chìa khóa trở lại. Không
gian vẫn yên ắng đến lạ thường. Con phố dài xao xác này chắc không còn
ai chứng kiến sự lặng ngắt của Văn ngoài ba người duy nhất trong gia đình
anh. Ngày thường, những ngôi nhà cũng ở chế độ khép cổng. Văn hay đứng
ở ban công nhìn xuống đường. Thói quen này vẫn được duy trì khi đã cưới
Phan. Cô cũng thường ra đó ngắm cảnh với Văn khi đã làm xong một số
việc.

- Em không biết đâu, con phố này buồn. - Phan nói, giọng nhỏ nhẹ

như nũng Văn.

- Em đúng, nó như thế từ khi anh sinh ra trên cõi đời này. - Giọng Văn

đầy tâm trạng. Phan vòng hai tay từ đằng sau xiết chặt vào bụng Văn.
Người anh thơm và săn chắc. Văn điển trai còn Phan là một đóa hồng. Nhìn
cô dâu chú rể trong ngày cưới khách khứa đều mãn nhãn. Không ở đâu có
một cặp xứng đôi như thế, nhiều người nói vậy trong đám cưới có đến một
ngàn khách ở một khách sạn hạng sang.

- Lại nói chuyện không đâu, anh vào đây đi, em sẽ mát xa mặt cho

anh.

Mát xa mặt, đó là cử chỉ từ Phan khiến anh yêu thích nhất. Cô dùng

môi mát xa nhiều hơn là dùng tay. Những lúc đó, Văn hay nhìn chằm chằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.