SAO ĐEN - Trang 1233

- Đòi hỏi đó hơi cao đấy! Tiên sinh cần hai tên đó làm gì?

Hai Đức nhìn Chu mỉm cười soi mói.

- Đó là việc riêng của tôi.

- Cũng lại để thủ tiêu thôi, chứ sử dụng làm gì nữa. Tôi thu xếp việc

này rồi. Bà Lưu Li cũng chẳng ưa gì hai cái lưỡi sống đó. Tiêu chúng đi
cũng là một hành động biểu thị thiện chí chứ sao?

- Cảm ơn ngài. Nếu sự việc đã diễn ra đúng như thế thì tôi có thể chấp

nhận cuộc mật đàm ngay.

Chu mở tiệc chiêu đãi Hai Đức. Trong khi ăn uổng vui vẻ, ông già dốc

bầu tâm sự với khách. Bỗng nhiên Chu hỏi:

- Thưa ngài, chẳng hay ngài có được thừa tiếp Vương đại nhân nhiều

không ạ?

- Dạ có.

- Từ ngày chúng tôi quy thuận Hoa lục, chưa lần nào tôi được hân

hạnh tiếp người lãnh đạo của mình.

- Vương Phúc Đạt đại nhân chuyển lời thăm hỏi và chúc phúc tới tiên

sinh. Thượng cấp hy vọng một ngày không xa sẽ được gặp ông.

- Được thế thì vinh hạnh cho tôi quá... Thế ngài được gặp Vương đại

nhân ở đâu?

- Hồng Kông.

- Hồng Kông? - Lão già reo lên thích thú - Tôi đã có một thời trai trẻ ở

Hồng Kông. Nhưng hơn chục năm nay chưa có dịp trở lại thành phố hoa lệ
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.