SAO ĐEN - Trang 1259

động tình báo (tất nhiên là không hay biết). Anh là người cởi mở, chân
thành và dù sao anh cũng ít nguy hiểm cho đất nước, cho riêng tôi hơn là
bất cứ người nào thay vào cương vị ấy.

Nhân chuyện này, tôi đã đề nghị ông chủ bút cho tôi đến mật cứ Bê-ta

để viếng mộ cố tri và viết một bài khóc người bạn xấu số và kiêu hùng này.
Nhưng ông chủ bút có vẻ không ưng.

- Dù sao ông ta cũng mất rồi. Ta có thể ngồi đây mà viết một bài điếu

thật bi ai chứ việc gì phải đi cho tốn phí.

- Thưa ông chủ bút, tờ báo của ta sở dĩ số lượng phát hành ngày càng

giảm bởi lẽ nó không đáp ứng được yêu cầu thông tin của bạn đọc. Ngay
những vấn đề riêng cộng đồng người Việt thôi, chúng ta cũng chậm hơn
báo Mỹ... Chúng ta không chịu tung phóng viên đi tiếp cận đời sống. Anh
em văn bút đều biến thành công chức cạo giấy, trích các bản tin thông tấn
hoặc đưa lại những tin của báo khác. Chính vì thế mà chúng ta mất khách.

- Đây không phải là lỗi của ban trị sự. Ông nên nhớ rằng Chim Việt là

cơ quan ngôn luận chính trị xã hội của Liên minh Việt kiều Hải ngoại. Vì
trọng trách tuyên truyền nó phải được liên minh tài trợ thích đáng. Nhưng
gần một năm nay Chim Việt gần như bị bỏ rơi. Ban lãnh đạo Liên minh
phần bị tổn thất qua cuộc đổ bộ, phần bị phân tán, chia năm xẻ bảy mâu
thuẫn sâu sắc về đường lối chung nên không ai nhòm ngó đến công cụ
tuyên truyền công khai nữa. Những tay luận chiến đại tài, những nhà hùng
biện siêu hạng đều đã nướng vào cuộc hành quân, tiềm nhập mất rồi. Vì
vậy báo chí còn sống nhờ vào quảng cáo lăng nhăng, hết bò tái, gà tơ, lại vá
màng trinh, nối dương vật, thuốc lậu. Đến nay quảng cáo cũng ít dần, ông
bảo lấy tiền đâu cho phóng viên bay sang Đông Nam Á viết một bài ai
điếu!

- Thưa ông, công chúng sẽ trả giá cho chúng ta. Dĩ nhiên là ta phải đi

một bước trước để lấy lại lòng tin của độc giả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.