SAO ĐEN - Trang 1470

- Cháu hiểu sai cậu rồi. Cậu luôn luôn phải sống độc thân. Có công vụ

nhưng mấy cậu lính trẻ vụng về nấu nướng kém mình không nuốt nổi. Vì
thế cậu chỉ nhờ chúng mua các thứ về để tự làm lấy. Ngay như về nhà cậu
cũng hay vào bếp. Mợ cháu nghèo khó vất vả suốt đời chỉ quen chém to
kho mặn. Mình vào bếp vừa làm vừa huấn luyện. Lần sau về phép lại
chứng nào tật ấy. Khi cậu đi rồi có gì đun nấu đâu mà chẳng quên!

- Cháu không ngờ cậu vất vả như thế. Sao cấp trên không điều cho

một cô có bằng nấu ăn đến giúp?

Cậu cười.

- Sống một mình lại bố trí một cô gái trẻ đến đây giúp thì thủ trưởng

chỉ chui vào bếp suốt ngày làm ăn gì được!

Hai cậu cháu cùng bật cười vui vẻ.

Có tiếng xe ô tô đỗ ngoài cửa. Ông Đức ra mở. Hai Bền xách đồ uống

về, chúng tôi vào bàn được ngay.

Trong bữa ăn tôi kể lại cuộc tiếp kiến nhà văn Huyền Trang cho hai

người nghe. Cậu Đức hỏi.

- Dư luận bên ngoài người ta đánh giá nhà văn nữ này thế nào?

- Thực ra văn học hiện đại trong nước chưa có tiếng vang trong công

chúng ngoại quốc. Ta chưa dịch để phát hành, còn họ cũng chưa dịch của
ta. Những người Việt tinh thông ngoại ngữ đủ trình độ dịch thuật văn
chương cũng không nhiều, và họ lại không muốn dịch văn chương cách
mạng. Những người nước ngoài giỏi tiếng Việt thì rất hiếm. Vì thế văn học
thi ca nước mình chưa hoà nhập được với cộng đồng nhân loại. Chỉ có một
số ít tiểu thuyết, truyện ngắn và thơ ca trong nước được cộng đồng người
Việt biết đến do những nhà xuất bản Việt ngữ in ấn. Họ lựa những tác phẩm
hoặc tác giả hợp khẩu vị chính trị của họ, hoặc có xu hướng vượt ra ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.