SAO ĐEN - Trang 158

"Một thời gian suy nghĩ" mà Dung cần chỉ diễn ra trong khoảnh khắc.

Đây là một cơ hội rất tốt cần khai thác. Nếu chị bỏ lỡ. Hoàng Quý Nhân
chọn hướng hoạt động khác, thì có muốn "tìm lại thời gian đã mất" cũng
không được. Việc ngửa tay xin việc sau này càng nguy hiếm. Sự việc đó sẽ
đánh thưc tính hoài nghi của tên mật thám lõi đời này.

Dung thoáng nghĩ đến cuộc chạm súng ở Cầu Giấy cách đây bảy năm.

Và ngay dù có ở trong tình trạng bị theo dõi thì vẫn phải chủ động tiến
công. Do dự, cố thủ, tránh né là tự vô hiệu hóa mình. Công việc này lại do
Nhân khẩn khoản yêu cầu chị giúp chứ đâu phải do chị đề xuất. Y phải chịu
trách nhiệm chính về mật pháp lý. Dù y có giương bẫy thì mình cũng phải
khôn khéo để tháo lấy mồi. Không dám vào hang thì làm sao bắt được hổ.

Tuy vậy chị cũng không để cho đối phương thấy mình "hám" quá.

Hoàng Quý Nhân ngồi im lặng hút thuốc chờ đợi quyết định của chị.

Viên thiếu tá khích lệ chị:

- Chị yên tâm. Khi chị là bà chủ của khách sạn thì công việc đó giản dị

và hấp dẫn như một trò chơi. Chúng tôi sẽ bố trí canh gác. Thậm chí cần
gây ra một tai nạn xe hơi nho nhỏ để cản bước ông ta, chúng tôi cũng có thể
làm.

- Xin để tôi bàn thêm với nhà tôi xem đã.

- Ồ không. Chị chẳng cần hỏi ai làm gì. Chị cứ làm và sau đó chị im

lặng mở sâm-banh mời anh ấy là đủ rồi. Công việc của người gián điệp bao
giờ cũng nên để ở đáy lòng mình - Hoàng Quý Nhân mỉm cười - Xin lỗi
chị, nó giống như trò ngoại tình, không ai đem ra để bàn hoặc để phô đâu!

Phương Dung nghiêm trang:

- Tôi hoàn toàn không thích gì cách so sánh đó. Vì Tổ Quốc mà thiếu

tá kêu gọi thì tôi sẽ cố gắng phục vụ. Nó chỉ đơn thuần là lòng yêu nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.