SAO ĐEN - Trang 159

của một công dân mà tôi chấp nhận thôi. Xin ông hiểu cho là khoản tiền
ông nêu ra không đủ kích thích thần kinh của tôi. Thu nhập của chúng tôi
không đến nỗi tồi - Dung kiêu hãnh trả lời.

- Xin lỗi, tôi hoàn toàn hiểu chị. Thế là chúng ta đã thỏa thuận được

với nhau.

- Tôi chỉ quen chụp máy Leika hay Contact đối với phong cảnh ngoài

trời. Không biết chụp tài liệu thì có dễ không, xin thiếu tá chỉ bảo cho.

- Về mặt kỹ thuật, xin chị đừng lo, tôi sẽ giao cho chị một loại máy

đặc biệt để chị tập làm quen. Một lần nữa tôi xin bày tỏ sự xúc động lớn lao
trước tấm lòng cao cả của chị đối với Tổng thống, đối với nền cộng hòa
thân yên của chúng ta. Chiều hôm đó chị Dưng đã thông báo cho tôi tin tức
quan trọng này. Chúng tôi nhận định là hiện đang có một sức ép đòi thay
Diệm trong chính giới Mỹ vì tên độc tài này hoàn toàn bất lực trong việc
ngăn chặn sự phát triển của cách mạng. Vì vậy một mặt phải bám vào Mỹ,
nhưng mặt khác Diệm cũng phải lo đối phó với con bài khác của Mỹ. Dung
nhận làm cho Nhân là một việc mạo hiểm cần thiết. Ta phải xen vào việc
này để khai thác những lợi thế cho cách mạng. Nhưng khi cộng tác không
để lộ sự tinh khôn nghề nghiệp của mình và nhất là không được tỏ ra quá
sốt sắng với cái trò chơi đó.

Quế Lan đã phải hiến thân cho Hoàng Quý Nhân để hy vọng chồng

sớm được thả, nhưng cho đến lay tình hình vẫn không có biến chuyển gì.
Chị vừa cho xe ra khỏi ga-ra thì đã thấy chiếc Renault màu trắng của
Hoàng Quý Nhân xuất hiện. Y ra hiệu cho Quế Lan theo y. Mặt Quế Lan đỏ
ửng vừa e ngại, vừa lôi cuốn. Sự chờ đợi cô đơn thúc đẩy chị. Quế Lan đã
băng theo viên thiếu tá như bị thôi miên. Hoàng Quý Nhân lại đưa chị vào
căn buồng mộng ảo lần trước.

- Em đã không khước từ thiếu tá một điều gì. Thế mà đến nay chồng

tôi vẫn chưa được tự do!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.