SAO ĐEN - Trang 169

mong đợi: Sự hưởng ứng. Tim tôi đập mạnh và như có phần hoảng sợ. Tôi
buông Dung ra, đứng dậy khát vọng lạnh đi, một nỗi trống rỗng loang ra
trong con tim... tôi đau buồn...

Tôi bỗng thấy Dung ôm mặt cười khúc khích:

- Ôi người chồng đau khổ của tôi!

Tôi không rõ chị nói về người chồng của chị hay về tôi. Anh chồng

trên sân khấu? Khi Dung bỏ tay xuống, tôi thấy mặt chị ướt đầm. Tôi lo
lảng và cảm thấy mình có lỗi:

- Tha lỗi cho mình nhé!

- Không có gì đâu anh ạ.

Dung nhìn tôi mỉm cười, một cái nhìn mà tôi không sao hiểu nổi. Tôi

cứ phải suy nghĩ, phải khám phá... và chính cái đó lại thu hút tôi, xô đẩy
khát vọng của tôi, kiên nhẫn, dạt dào như sóng biên ngày đêm đập vào lục
địa.

...

Dung đã lướt qua nhiều lần trước tòa biệt thự lộng lẫy của viên "trung

úy phi công" và chị đã nhận ra anh ta trong bộ quân phục gắn cấp hàm
thiếu tá. Dung lái xe bám theo anh ta và thấy viên thiếu tá vào ăn sáng ở
tiệm Mỹ Hương. Dung ghi lại giờ và chị tìm ra quy lật là buổi sáng trước
khi đến sân bay, anh ta thường rẽ vào ăn sáng nói đôi ba câu tầm phào với
mấy cô chiêu đãi viên.

Dung đã cố quảng cáo món vịt tần Mỹ Hương để kéo Bạch Kim đi

cùng. Một buổi sáng, hai người bước vào tiệm ăn. Dung chọn một bàn gần
chỗ viên phi công đang ngồi. Vẻ đẹp của họ đã gây được sự chú ý của dám
khách nhậu. Viên phi công quay sang và bắt gặp cặp mắt của Dung. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.