SAO ĐEN - Trang 677

thị trấn biên giới nhỏ bé và xinh đẹp này. Anh công an vui vẻ chỉ đường
cho nọ.

Họ lái xe về hướng thị trấn. Một buổi sáng đẹp trời, gió nhẹ. Mùi hoa

cỏ từ cánh đồng hòa vào trong không khí dịu dịu. Người đi lại tấp nập. Đàn
có tráng đậu kín những thửa rllộng đang cày bừa. Càng gần thị trấn ngttời
đi lại càng đông vui. Những chú lợn nằm thở hổn hển trong rọ. Những lồng
gà vịt ngan ngỗng, những gánh cá tươi rói, những rổ trái cây chín mọng, tất
cả đều tràn đầy sức sống lành mạnh trong thanh bình.

Trước một ngôi nhà đúc hai tầng giữa thị trấn họ nhận thấy hàng chục

xe ô-tô đỗ chật cả sân. Họ dừng xe bên đường để quan sát. Hết nghe trong
máy lại liếc đồng hồ. Họ thất vọng vì đã quá giờ hành sự từ lâu mà không
nhận ra tín hiệu nguy hiểm đếm lùi báo nổ. Một người Việt ăn mặc chải
chuốt từ trong ngôi nhà đi ra hỏi họ:

- Thưa hai ông, các ông đến tham dự cuộc họp báo ạ? À thế thì mời

hai ông vào tham dự luôn cuộc họp báo đặc biệt này. Các ông sẽ tìm được
nhiều tư liệu cho công cuộc nghiên cứu của mình.

Miller và Douglas đưa xe vào sân, rồi theo sự chỉ dẫn vào hội trường.

Ở đây đã đông đủ các nhà báo và đại diện nhiều cơ quan thông tấn trong và
ngoài nước.

Sau lời giới thiệu mục đích cuộc họp báo của ví đại diện Vụ báo chí

Bộ Ngoại giao, Miiller và Douglas hiểu rằng kế hoạch của họ đã phá sản.
Đến khi vị đại diện của Bộ Nội vụ cho dẫn Nghiêm Bửu Chân và đồng bọn
ra trước phòng thì mặt Miller và Douglas tái nhợt. Cặp mắt họ đã nhận ra
nhau, kẻ thí nghiệm và quan sát viên của hội đồng khoa lọc Ngũ Giác Đài
đã đến điểm hẹn đúng giờ, nhưng họ không thể nói được gì với nhau. Cuộc
thí nghiệm bất thành. Trò vu cáo cũng phá sản. Miller và Douglas phải ngồi
liền gần hai tiếng đồng hồ nghe bọn Nghiêm Bửu Châu thú nhận tội ác.
Thật chẳng có gì thú vị! Các nhà từ thiện chân chính của nước Mỹ thì tỏ ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.