SAO ĐEN - Trang 804

- Cứ lại gần đây!? Lại gần đây đừng sợ! Trừ cậu ra, chú em thân mến

ạ. Lấy vợ đi rồi tìm một nghề gì mà sống. Đừng dính mũi vào cái trò vô
vọng này nữa. Đùa giỡn mãi hết quá nửa cuộc đời rồi. Với Cộng sản thì lại
càng không nên. Tha cho cái bọn khố rách áo ôm ấy, không thèm chấp! -
Chị lại vui vẻ như thường. Tôi sẽ về Paris sống với con mèo Macno, với
con chó Top cho đến hết đời. Tại sao hôm đó mình không trúng quách một
viên đạn cho xong nhỉ! Té ra mình còn giỏi hơn nhiều thằng mình mới chui
lọt vòng lưới thép chứ!

- Chắc gì chị đã giỏi mà có thể đối phương lịch sự với đàn bà, nhất là

với một "Mlle Parisienne"1 (Tiểu thư Pa-ri).

- A ha! Đúng đấy. Mấy cha đó ngờ nghệch dễ thương quá. Gặp mình

chạy như ngựa phải vía giữa rừng nó hỏi giấy. Mình đưa nó cái chứng minh
thư giả ghi: làm nghề đốt than. Thế mà nó cũng tin! Chưa chừng mấy cha
này mù chữ cũng nên!

- Tôi nghĩ lúc đó chị rất giống dân đốt than. Mặt chị xám ngoét.

Không còn hạt máu nên họ tin là chị vừa chui trong hố than ra, đúng như tờ
chứng chỉ!

- Oh! C'est vrai! Mais C'est un humour noir!2 (Ồ đúng đấy! Nhưng là

một trò cười... ra nước mắt).

Chị ôm lấy tôi và thưởng cho tôi hai cái thơm lên má.

Hai hôm sau chị Mộng Vân chia tay tôi, bay đi Paris.

Nằm lại một mình buồn quá, tôi mò mẫm gọi điện cho Tùng Lâm.

Nghe tôi bị thương, anh xúc động lắm. Anh hứa sẽ thu xếp lên thăm tôi.

Hôm sau Hào đến thăm tôi chứ không phải Tùng Lâm. Té ra Tùng

Lâm đã phóng xe đến Hải cứ Gam-ma thông báo tin này. Tôi cảm ơn tình
bạn tốt của hai anh. Vì mắc bận không thể đi ngay được; Tùng Lâm giục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.