SAO ĐEN - Trang 844

Trung mỉm cười không nói gì. Cậu ngồi đối diện với cô gái rồi đưa

mái chèo khua nước. Con thuyền nhẹ lướt trên mặt hồ xanh biếc. Khi ra
khỏi bóng cây diệp liễu, nắng chiều trùm lên vai đôi bạn. Hai cặp mắt gặp
nhau. Má Jimi bỗng ửng hồng, cô gái cúi xuống lấy tay che nụ cười e lệ.
Niềm vui như rượu mạnh lan tỏa khắp mạch máu Quang Trung...

Phải chăng đây là bước đầu của tình yêu?

Từ bữa đó, chiều nào cũng thấy cô cậu rủ nhau bơi thuyền.

Bạch Kim bế bé Việt Dũng đứng trên ban công giơ tay vẫy vẫy và

mỉm cười.

Một hôm Bạch Kim kéo tôi ra ban công chỉ một con thuyền bé tí đứng

yên giữa mặt hồ khi hoàng hôn gần tắt.

- Anh trông có đẹp không?

- Đẹp lắm - Tôi khen - một buổi chiều tuyệt diệu.

- Không phải là phong cảnh mà em muốn nói đến con người, đến đôi

uyên ương trên con thuyền vô định đó.

- Cũng rất đẹp! - Tôi nhìn vợ - Và tâm hồn em còn mơ mộng làm!

- Không phải mơ mộng mà là quan tâm. Chẳng lẽ người mẹ lại không

cảm thụ nổi những diễn biến mới mẻ trong tâm hồn con trai mình?

- Sao? Em nói gì anh chưa rõ.

- Jimi và con trai anh đang trôi nổi trên con thuyền thơ mộng ấy đấy!

Tôi giật mình sửng sốt. Chẳng nhẽ con tôi đã yêu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.