SAO ĐEN - Trang 916

Cuộc sống đang êm đềm trôi đi thì Jimi nhận được thư ông ngoại. Ông

Hứa Vĩnh Thanh kêu Jimi phải về Hồng Kông ngay, ông có chuyện rất cần
phải gặp cháu. Ông thông báo là bà ngoại ở Sài Gòn đang ốm thập tử nhất
sinh. Bà đau khổ khi biết tin Hứa Quế Lan tử nạn. Ngày đêm bà mê sảng
gọi tên con, tên cháu. Bà muốn được gặp đứa cháu ngoại yêu dấu của bà
trước khi bà nhắm mắt xuôi tay. Do đó ông Thanh có ý định cho Jimi đến
sứ quán Việt Nam ở Thái Lan xin phép cấp hộ chiếu nhập cảnh về thăm bà.
Dù cháu có định đi hay không thì cũng phải về gặp ông ở Hồng Kông để
bàn bạc. Ông Hứa cũng gửi kèm một lá thư cho luật sư Phan Quang Ân
nhắc lại lời cam kết và xin phép cho cháu trở về Hồng Kông ít ngày. Jimi
đưa lá thư ra đọc trước cả nhà làm cho moi người lo lắng.

- Con định trả lời ông ngoại thế nào đây? - Anh tôi hỏi.

- Thưa ba, con cũng rất phân vân. Phần thương bà, phần sợ về Hồng

Kông, ông ngoại giữ không cho sang đây nữa.

Nội dung lá thư làm cho tồi nảy ra câu hỏi: ông Thanh định cho Jimi

trở về Sài Gòn thăm bà ngoại, ngoài lý do tình cảm liệu còn kèm theo một
động cơ nào khác không? Vì vậy tôi không ngần ngại phát biểu ý kiến của
mình với ông anh.

- Em thấy vấn đề cần bàn là nên đi như thế nào chứ không phải có đi

hay không nữa. Chúng ta đã hứa với ông Thanh là cháu Jimi sẽ có trách
nhiệm với cả hai gia đình, hễ có việc cần, cụ gọi là cháu phải về ngay. Chỗ
người lớn với nhau ta cần giữ lời cam kết.

- Tôi không lo chuyện đi lại tốn kém mà sợ là cụ Thanh lại đổi ý, giữ

Mi ở lại. Lúc đó mình nó làm sao chống nổi ý định của cụ ấy.

- Em nghĩ là cháu đã lớn, nếu cháu không định ở thì không ai giữ nổi

cháu. Theo em không nên để Jimi đi một mình mà cần có một người đi theo
hỗ trợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.