SAO ĐEN - Trang 966

chứng kiến nhiều hành động và cử chỉ của cô cháu dâu tương lai. Thiếu
tướng thấy hài lòng về chúng. Tuy chúng chưa gia nhập tổ chức của ông,
chưa chính thức là quân ông, nhưng nhìn về một tương lai không xa thì
công việc rồi sẽ đến tay chúng.

- Cảm tưởng về đất nước của các cháu thế nào?

Jimi lanh chanh nói trước:

- Thưa ông cháu rất vui. Ở bên ngoài họ nói đất nước là một địa ngục.

Là đất nước của quân đội, của cảnh sát, của bắt bớ, nhồi sọ, tập trung và tù
đầy. Nhưng cháu thấy không đúng như vậy. Mọi người vẫn sống tạm gọi là
đầy đủ. Chợ rất nhiều hoa, trái, thịt, cá... Nếu tính theo đô-la thì rẻ gấp năm
lần Cali. Thí dụ như gạo nàng hương ở đây có mười ba đô-la một tạ thì bên
nhà cháu ở Cali phải mua tới sáu chục đô-la.

- Cháu là một người lạc quan - ông Đức cười - Sự thực là cháu lấy

mức lương ở Mỹ để mua thức ăn ở đây, cháu sẽ thấy quá rẻ. Nhưng lấy
mức lương ở đây để mua thì cháu sẽ thấy còn quá mắc. Đất nước mình còn
gian khổ lắm. Thực tế vẫn tồn tại hai cuộc chiến ở hai phía, tuy là ở mức độ
thấp. Đã nói đến chiến tranh là vẫn phải chi phí không ít tiền của. Mặt
khác, chúng ta điều hành nền kinh tế còn kém hiệu quả, vì vậy cuộc sống
chưa bao giờ thực sự ổn định. Nhân dân và Nhà nước đang có những nỗ lực
lớn đê làm thay đổi tình thế, nhưng biến chuyển còn chậm, thậm chí còn
thụt lùi. Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ sụp đổ như mong muốn của bọn
phục thù.

- Thưa ông, chúng cháu lạc quan có lẽ vì ở nước ngoài, nghe đài, đọc

báo của họ, xem phim ảnh, vô tuyến truyền hình của họ thì thấy khủng
khiếp quá. Tưởng như cả dân tộc nghẹt thở vì áp bức chính trị, đói khát
rách rưới, án mày ăn xin đầy đường. Trường học, công viên hoang vãng.
Nhà hát kịch trường chỉ hò hét những khẩu hiệu chính trị cực đoan v.v...
Nhưng chúng cháu không gặp cảnh đó. Tất cả đều vượt lên sức tưởng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.