SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 101

Lão Tống nói: “Hay là tối nay đi ăn nhé, ở Tam Á mời em ăn cơm,

nhưng em cứ bận suốt thôi.”

Phồn Tinh đáp: “Tối nay em có hẹn rồi ạ.”

Lão Tống hồn nhiên nói: “Vậy để anh lái xe đưa em đi!”

Phồn Tinh vội nói: “Không cần đâu ạ, chỗ em đến hay tắc đường lắm,

em đi tàu điện ngầm là được rồi.”

Lão Tống hỏi: “Vậy để anh đi tàu điện ngầm cùng em! Em biết không,

hồi đó bọn anh thuê phòng rất rẻ, trông thì cũ kĩ, rách nát nhưng có một ưu
điểm là rất gần ga tàu điện ngầm. Mà hồi đó đi tàu điện ngầm cực rẻ, chỉ
cần hai tệ là đi đâu cũng được. Mỗi lần anh không viết được luận văn, hoặc
lúc thực nghiệm không nghĩ ra vấn đề là lại quẹt thẻ lên tàu điện ngầm,
ngồi hết chặng này đến chặng khác. Khi đó, người trên tàu cũng ít, cả toa
chỉ có vài người, rất vắng vẻ. Ngồi trên tàu thật hữu ích, đi khoảng mười
tám vòng thì chuyện gì cũng nghĩ ra. Vì thế đến tận bây giờ, anh vẫn thích
đi tàu điện ngầm.”

Phồn Tinh đành mỉm cười, nói: “Em đi vào giờ cao điểm, có thể phải

chen chúc đấy ạ.”

“Thế nên anh mới phải đi cùng em, nếu không em bị đẩy ngã thì sao?”

Đến mức này thì Phồn Tinh nghĩ cô cần giải thích rõ ràng. “Tống tổng,

thực ra bây giờ em không muốn yêu đương gì cả, thế nên…”

“Anh hiểu, anh hiểu!” Lão Tổng gật đầu như gà mổ thóc. “Anh hoàn

toàn hiểu ý của em, nhưng Phồn Tinh à, điều đó đâu ảnh hưởng đến việc
anh đi tàu điện ngầm với em? Việc bảo vệ và đưa đón là phong cách của
đàn ông lịch lãm mà! Em có nhớ hồi em đi công tác, Thư Dập đã xách hành
lý giúp em, đúng không nào? Một mình em chen chúc trên tàu, anh không
nỡ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.