SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 130

còn lâu mới được lên trang nhất, thật mà! Điều này chứng tỏ cậu rất có số
đào hoa!”

Phồn Tinh bị cô bạn trêu cho bật cười. “Làm gì hai lần, có mỗi một lần

ngày hôm qua mà!”

“Xem kìa, đúng là người hay quên, cậu và CEO đi rung chuông ở

Nasdaq chẳng phải cũng lên trang nhất sao?”

Phồn Tinh ngẩn người, đúng là cô đã quên thật. May mà những bức

ảnh trong hai lần này không bị ai đem ra so sánh, cũng không ai nhận ra
người trong hai tấm ảnh đó là cô.

Vì thấp thỏm nên ngày hôm sau đi làm, nhân lúc nghỉ trưa, Phồn Tinh

liền mang túi tiền lẻ lên gian nhà kính, cô muốn cầu nguyện lại lần nữa là
đừng bao giờ bị người khác nhận ra, nếu không chỉ cần liên hệ hai bức ảnh
là không thể giải thích gì được nữa.

Đồng nghiệp đều đi ăn, gian nhà kính không có ai, ánh nắng tháng

Giêng chiếu xuống khiến căn phòng vô cùng ấm áp. Các chậu cây và hoa
đã được cô dọn vệ sinh tưới nước từ sang, lúc này trông xanh non mơn
mởn, ngay cả hai cây quất cũng đã lấy lại sức sống.

Phồn Tinh tìm thấy phong bao mấy ngày trước cô cầu nguyện, định

lấy dây buộc tóc để trong đó ra và cho mấy đồng tiền lẻ vào. Ai ngờ vừa
mở phong bao ra thì thấy chiếc dây buộc tóc buộc hai tờ nhân dân tệ trị giá
một trăm tệ màu hồng mới cứng. Cô vô cùng băn khoăn, dây buộc tóc vẫn
là của cô, chỉ có điều đã được tết lại, còn tiền thì từ đâu ra?

Cô lại mở phong bao ra xem, nhìn thấy trong phong bao có viết một

hàng chữ. “Thần phong bao nói, cầu nguyện phải có tiền mới linh nghiệm.”
Nét chữ cứng cáp, bay bổng, vừa nhìn cô đã nhận ra là chữ của ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.