SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 150

Lúc này hai người đều cảm thấy khá ngại ngùng. Thư Dập xoa cằm rồi

đứng lên, Phồn Tinh thì đặt chậu xương rồng nở hoa vào góc tường, lặng lẽ
xoa đỉnh đầu. Không hiểu vì sao Thư Dập không nói gì, ngay cả hai tiếng
"xin lỗi" anh cũng không muốn nói, thời khắc này quá tuyệt diệu khiến anh
nghĩ nếu mình mở miệng sẽ làm hỏng mất.

Cuối cùng, Phồn Tinh đỏ mặt, chậm chạp nói: "Ừm... tôi muốn hỏi sếp

một câu..."

"Gì vậy?"

"Tại sao anh biết tôi để đồ trong phong bao?"

Thư Dập tự nhiên nghẹn lời, đột ngột quay người chạy xuống tầng.

Phồn Tinh định nói nhưng lại thôi, ngại không muốn gọi anh, rồi cũng
nhanh chóng thu dọn hộp cơm đi xuống tầng.

Thư Dập chạy một mạch xuống tầng, vào văn phòng, mở camera theo

dõi ra, dùng quyền hạn cao nhất của mình xóa toàn bộ nội dung ghi nhớ ở
camera gắn trong gian nhà kính, sau đó xóa nốt cả nội dung quay trong đĩa
bảo vệ, xóa xong vẫn chưa yên tâm, xóa thêm ba lần nữa ở ổ đĩa cứng rồi
mới dừng lại.

Lâu lắm rồi anh không làm chuyện chột dạ như thế, căng thẳng giống

như lần đầu tiên xem phim hành động hồi còn đi học, nhưng thao tác của
anh rất nhanh, nhập mật mã cũng nhanh hơn bình thường, kiểm tra mấy lần
đề phòng sơ sót, cẩn thận hơn cả hacker của Cục tình báo trung ương Mỹ.
Làm xong tất cả mọi việc mà tim anh vẫn đập thình thịch, thầm nghĩ đồng
nghiệp đều đã đi ăn rồi, chắc là không nhàn rỗi đến mức phát hiện ra băng
ghi hình thiếu mất một đoạn đâu nhỉ?

Anh đang tự an ủi bản thân như thế thì "rầm" một tiếng, cửa bị đẩy ra,

lão Tống cầm hộp cơm đi vào, rầu rĩ hỏi: "Cậu về rồi à? Phồn Tinh đâu?
Tôi đi rửa hộp cơm quay lại thì không thấy hai người đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.