SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 300

chỉ lao đến ôm chầm lấy anh, kiễng chân trao cho anh một nụ hôn nồng
nàn.

Tất cả mọi người đều mở to mắt sững sờ. Cao Bằng cảm thấy có một

tiếng “rắc”, có lẽ là tiếng vỡ của trái tim hắn, là kiểu vỡ thành trăm mảnh
không có cách nào hàn gắn được.

Thư Dập cảm thấy nụ hôn này thậy nồng nàn và ngọt ngào, mang theo

cả mùi hương của cô, còn có cả vị ngọt của trái cay miền nhiệt đới, nhưng
cũng cảm thấy nụ hôn thật đắng, mang theo cả nỗi giày vò, nhớ nhung
trong nhiều ngày khiến hai người chịu không ít khổ sở. Anh nghĩ mình
không cần lo lắng, anh còn có cô, cho dù phải ngồi tù thật, cho dù mất đi tự
do nơi đất khách quê người, thì cô cũng không bao giờ rời bỏ anh.

Không biết bao lâu sau, hai người mới rời nhau ra. Luật sư không dá

nói câu nào, cẩn thận quan sát sắc mặt của Thư Dập.

Phùng Việt Sơn thực sự kinh ngạc, còn Cao Bằng hoàn toàn

sụp đổ, miệng giám đốc Lý thì há hốc có thể nhét vừa quả trứng gà,

nhưng dù gì họ vẫn phải nói, nếu không cơ hội gặp mặt hiếm hoi này coi
như công cốc.

Phùng Việt Sơn ho một tiếng, nói: “Thư tổng, những ngày qua thật vất

vả cho Phồn Tinh, cô ấy phải tìm thượng nghị sĩ nhờ vả thì chúng tôi mới
có cơ hội vào thăm cậu thế này, chủ yếu là muốn gặp cậu nói chuyện.”

Thư Dập điềm tĩnh nói: “Cảm ơn mọi người, mọi người vất vả rồi.”

Anh tuy ở trong tù nhưng rất bình tĩnh, cách nói chuyện không giống

như đang ở trong phòng thăm phạm nhân, mà như đang ở phòng hội nghị
của công ty vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.