SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 303

tranh giành với hắn nữa? Ít nhất là khi đội nghiên cứu của hắn gặp chuyện
thì cũng có lý do chính đáng để tìm anh…

Thư Dập nằm viện ba ngày. Lúc mới nhập viện, anh không phải là

bệnh nhân bị tai nạn xe cộ, bác sĩ chỉ xem xét qua loa rồi bỏ mặc anh nằm ở
đó đến tận nửa đêm, đầu sung to, suýt thì bị phù phổi, đến đem bác sĩ xử lý
xong những ca thật sự nguy kịch mới để ý đến anh, tiêm thuốc kê đơn cho
anh.

Sau khi anh ra viện thì luật sư đã làm xong thủ tục bảo lãnh, anh

không phải trở lại nhà giam nữa mà từ bệnh viện đến thẳng tòa án, rồi được
tòa tuyên bố cho bảo lãnh.

Tất cả mọi người đều đến tòa án đón anh, bên ngoài cửa có rất nhiều

phóng viên, nhưng họ đã bảo vệ anh rời khỏi đó bằng tốc độ nhanh nhất để
anh không phải trả lời phòng vấn. Khi lên xe, anh liền dang tay ôm chặt
Phồn Tinh vào lòng.

Lúc này, nước mắt Phồn Tinh mới rơi xuống.

Cô vốn không phải là người hay khóc, nhưng từ khi đến Mỹ đã phải

khóc mấy lần, lần nào cũng là vì thương anh. Cô sờ lên miếng keo dán
trong suốt trên mu bàn tay anh, anh gầy đi rất nhiều, trên mu bàn tay còn có
gân xanh nổi lên, khuôn mặt cũng không còn hồng hào nữa, chỉ có đôi mắt
là vẫn sáng, đang dịu dàng nhìn cô.

Cao Bằng rất biết điều, không nói mấy lời chúc mừng Thư Dập kiểu

như đặt tiệc để rửa bụi trần, chỉ có giám đốc Lý không biết mua ở phố
Đường Nhân(*) hay tìm ở đâu một đống lá bưởi để Thư Dập tắm giải đen.

(*) Phố Đường Nhân: hay còn gọi là Chinatown, chỉ những khu vực

sinh sống tập trung của người Hoa ở các quốc gia khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.