SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 305

Phồn Tinh không nghĩ ngợi gì liền gật đầu.

Anh đeo chiếc nhẫn vào ngón tay cô, vừa khít ngón giữa tay trái của

cô như ý trời định, đây chính là nhân duyên.

Cô nhìn chiếc nhẫn mộc mạc được đeo trên ngón tay mình, nước mắt

tự nhiên ứa ra.

Thư Dập hôn lên nước mắt của cô, nói: “Đừng khóc! Ngày mai chúng

ta đi đăng ký kết hôn, không có gì ngăn cách được chúng ta nữa.”

Phồn Tinh không kìm được khóc rất to, ôm chặt lấy cổ anh, không

muốn buông tay. Tất cả lo lắng và buồn bã trước đó, cô luôn cố tỏ ra không
có gì, cô muốn là cô gái “giết chết rồng ác”, vung gươm lên chiến đấu vì
người mình yêu. Đến khoảng khắc này cô mới thật sự sợ hãi, áo giáp của
cô, sự yếu đuối của cô chính là anh, tất cả những lo lắng được mất của cô
cũng chính là anh. Cô không kiên cường như mình tưởng tượng.

Thư Dập dang tay ôm cô vào lòng. Thực ra anh đều hiểu cả. Anh nhẹ

nhàng hôn vào vành tai cô giống như dỗ dành một đứa trẻ, rồi khẽ suỵt suỵt
bên tai cô. Cô để mặc cho nước mắt ào ạt tuôn rơi, còn gì thoải mái hơn khi
được khóc trong lòng người yêu, có thể buông bỏ mọi sự yếu đuối cũng
như kiên cường, chỉ còn lại cái tôi chân thật nhất, nhỏ bé, yếu đuối, giống
như một đứa trẻ, hoàn toàn không có sự đề phòng với thế giới này, vì có
người đã dùng vòng tay chắc chắn nhất để ôm lấy cô.

Mọi thứ đều bắt đầu lại, mọi nỗi đau đều được xoa dịu, những thứ

chưa đạt được hãy đã mất đều được lấp đầy viên mãn. Cô sẽ không mất mát
nữa, từ nay về sau cô sẽ là người đủ đầy, có một thế giới hoàn toàn mới,
trong thế giới đó cái gì cũng có, thế giới đó dịu dàng bao dung, thế giới đó
có tất cả sự ấm áp và ánh sáng mà cô hy vọng, thế giới có cái tên duy nhất:
tình yêu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.