SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 336

Giọng nói của anh rất gần: "Nếu anh không còn gì cả..."

"Anh không thể không còn gì, mà cho dù anh không gì cả thì anh vẫn

còn có em." Thư Dập bật cười. Phồn Tinh nói tiếp: "Em biết công ty rất
quan trọng với anh, nhưng anh cũng rất quan trọng với em, anh không được
nghĩ rằng nếu mình không còn gì thì sẽ rời xa em, điều này là không thể,
Thư Dập mà em biết không phải là người như vậy, cho dù thật sự không
còn gì nữa, anh cũng sẽ bắt đầu lại, cố gắng làm đến khi có lại tất cả."

Thư Dập gí tay vào chóp mũi cô, yêu chiều nói: "Thế bây giờ em

muốn gì?"

Phồn Tinh dứt khoát nói: "Về phòng, ngủ với em."

Thư Dập cười ha hả, bế ngang người cô, hôn vào gò má đã hơi lạnh

của cô, nói: "Tuân lệnh!"

Mặc dù Phồn Tinh suy nghĩ rất tích cực và lạc quan nhưng trong lòng

cũng thấp thỏm lo lắng, chỉ có điều cô biết Thư Dập đang gặp áp lực lớn,
cô càng phải tỏ ra ung dung, không muốn anh nghĩ là cô quá để ý.

Phùng Việt Sơn và giám đốc Lý đã tạm thời về nước xử lý nghiệp vụ,

Phồn Tinh và Thư Dập bàn bạc với nhau, trước mắt phải chiến đấu lâu dài
với quan tòa Mỹ, cứ ở trong khách sạn cũng không phải là biện pháp nên
họ thuê một căn hộ chung cư gần khách sạn.

Phồn Tinh làm việc rất nhanh gọn, xem phòng và đặt cọc cũng chỉ mất

vài tiếng. Chung cư ở Mỹ có đặc điểm là chỉ cần xách hành lý tới là có thể
ở được. Cô chỉ di chuyên một vài đồ gia dụng, mua thêm mấy thứ lặt vặt,
mấy bình hoa tươi đặt trong phòng, sắp xếp giống như ở nhà. Thư Dập
cũng không nhàn rỗi, ngoài việc kê đặt đồ đạc theo sự chỉ đạo của Phồn
Tinh, anh còn thuê xe chở cô đi siêu thị mua đồ, hai người lúc này mới cảm
thấy có chút không khí sống chung một nhà. Mặc dù phía quan tòa lúc nóng
lúc lạnh, mặc dù cuộc chiến thu mua yẫn đang xảy ra, nhưng giữa chiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.